Ngày hôm sau, Tử Diên đến gọi Ngọc Đồng dậy, vừa nhìn thấy ánh mắt nàng như nước xuân ngập tràn, liền biết thế tử phi đêm qua tất nhiên là không ít lần bị lăn lộn. Nhưng nói gì thì nói, với diện mạo và khí chất như thế tử phi, nam nhân nào mà không mê luyến, mới là lạ.
Một đoàn người các nàng vội vã dùng xong điểm tâm. Hôm nay, Triệu Quần cùng Triệu Huệ đều đổi sang ngồi xe ngựa, dù sao đều là chủ nhân Vương phủ, cậy mạnh quá chỉ tổ hại thân thể. Triệu Quần cũng không ở cùng nữ quyến như Ngọc Đồng và các nàng, mà là cùng hai vị phụ tá đàm luận chính sự.
Hai người này đều là do Tín Quận Vương đích thân lựa chọn kỹ càng rồi mới giao cho nhi tử. Một vị là chuyên gia trong lĩnh vực nông nghiệp, chính là Diêu lão tiên sinh; còn một vị khác thì tuổi trẻ hơn một chút, xuất thân từ chi thứ của Bạch thị sĩ tộc đất Sơn Đông, do đại tỷ phu của Triệu Quần tiến cử. Nghe nói người này rất giỏi mưu lược, lại còn có võ công cao cường.
Dù cho đã rời khỏi kinh thành, dọc đường đi, Ngọc Đồng cũng không dám dễ dàng vén rèm lên xem bên ngoài. Thứ nhất là vì mấy năm nay nàng đã quen sống theo quy củ, thứ hai là dung mạo của nàng vốn rất dễ thu hút ánh nhìn, nếu có kẻ sinh lòng dòm ngó thì sẽ rước lấy phiền toái. Hiện tại là hai nhà cùng nhau xuất hành, người ngoài kẻ lạ nhiều vô kể, cẩn trọng vẫn hơn.
“Thế tử phi, nô tỳ hình như vừa trông thấy ma ma của đại nãi nãi Tạ gia.” Hạ Kết có chút không chắc chắn nói.
Chưa cần nhìn ra ngoài, Ngọc Đồng đã thấy Triệu Quần đang cùng một nam tử trẻ tuổi hàn huyên. Xuân Anh đi qua hỏi vài câu, trở về bẩm báo: “Quả thực là người của Tạ gia, các nàng cũng đang trên đường đến Hội Ninh phủ, xuất phát sớm hơn chúng ta một ngày. Nghe nói vì tuyết rơi nên bị mắc lại đây nghỉ một ngày.”
Ngẫm lại cũng thấy hợp lý. Tạ đại thiếu mới hoàn tục chưa bao lâu, nhưng rốt cuộc tuổi cũng không còn nhỏ, con đường công danh chưa biết còn phải thi bao nhiêu khoa nữa. Nay có cơ hội tới Hội Ninh phủ làm quan, sau lại ngoại nhậm mấy năm, chẳng khác nào Tạ gia có thêm chỗ dựa, cũng dễ dàng hướng lên trên mà thăng tiến. Kỳ thực, tình cảnh cũng không khác Triệu Quần là mấy, chỉ khác rằng Triệu Quần dù sao cũng là hoàng thất tôn thất, trong tay có tước vị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play