Vừa lúc Triệu Quần trở về, Lâm thị dắt theo nữ nhi vội vàng đi xuống, Ngọc Đồng cũng lập tức bước lên hầu hạ chàng cởi xiêm y, lại sai Hoàng Oanh mang khăn ấm tới lau mặt cho chàng.
Triệu Quần lấy khăn lau mặt, trên gương mặt vẫn là dáng vẻ ôn hoà quen thuộc quanh năm, khiến Ngọc Đồng khi ở bên chàng cũng cảm thấy đặc biệt an tâm. Tử Diên lại bưng trà nóng tới, Triệu Quần uống một ngụm rồi mới nói:
“Lúc này mới thật sự là thoải mái. Đã lâu rồi ta chưa từng lên đường như vậy. Chúng ta hôm nay cứ nghỉ lại đây một đêm, ngày mai lại tiếp tục khởi hành.”
Ngọc Đồng khẽ gật đầu, đáp:
“Thiếp đã sai người mang chút đồ ăn qua cho Diêu lão tiên sinh. Thị vệ vương phủ luôn vất vả theo chúng ta, thiếp cũng bảo Xuân Anh đem thịt trong kho chia mỗi người một mâm. Còn những thứ khác, trên đường sẽ ghé mua thêm là được.”
Từ kinh thành Bắc Kinh đến Hội Ninh đường xá xa xôi, chẳng giống như đi Liêu Dương – chỉ mất độ hai tháng. Lần này có khi phải mất hơn nửa năm, lại còn là trên cơ sở đều đều lên đường, cho nên trẻ con là tuyệt đối không thể sinh bệnh, người lớn cũng vậy.
Có Ngọc Đồng hiền huệ chu toàn như thế, Triệu Quần cũng thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Chàng mỉm cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play