Ngọc Đồng suy đoán:
“Huynh đừng quên, năm đó Tứ thẩm vì muốn Ngọc Phượng không được chọn vào danh sách tuyển tú, cố ý tung lời nói nàng thân thể yếu kém, việc này người biết cũng không ít. Nếu nàng không sớm sớm định ra mối hôn sự, về sau tuổi mỗi ngày một lớn, lại càng khó để người ta chấp nhận. Bất quá, Bình Tây Bá phủ thế lực lớn, Ngọc Phượng nhất định sẽ được gả đi nơi tốt.”
Bất luận các nàng nội tộc hay Tứ phòng như thế nào, khách quan mà nói, Bình Tây Bá hiện tại vẫn đang được Thánh thượng sủng tín, mà Ngọc Phượng thì tuyệt đối không thể kém được.
“Đổi lại là người khác, huynh dù không ưa cũng không có gì để nói. Nhưng nhà các nàng lại mỗi lúc một phất, thật khiến người ta không phục.” Trương Côi nói những lời này, vẫn mang dáng vẻ thư sinh.
Ngọc Đồng cảm thấy ca ca của nàng thật đáng yêu, liền cười khổ:
“Cái gì mà ‘từ xưa thiện ác có báo’, đều là lời lừa người thôi. Cuối cùng vẫn phải dựa vào chính bản thân mình. Ca ca cũng không cần bận tâm làm gì, các nàng chưa chắc đã được như vẻ ngoài chúng ta nhìn thấy. Tất cả cũng là nghe theo phụ mẫu sắp đặt cả.”
Huynh muội các nàng trước sau vẫn giữ nguyên tắc không can thiệp vào kế hoạch của Khúc thị cùng Trương Chiêu, tỷ như chuyện Ngọc Đồng biết Vương gia nhị thái thái bên kia có người của Trương Chiêu cắm vào. Những việc như vậy, nếu các nàng vọng động, chẳng những không ích lợi gì mà còn có thể hại đến người vô tội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play