Ngọc Giai ngồi bên tay phải của Ngọc Đồng, Trương Côi thì đối diện nàng, còn Khúc thị ngồi phía bên trái, một nhà cùng nhau dùng bữa, ai nấy đều yên lặng, không mở lời. Qua một hồi lâu, Khúc thị gắp một miếng thịt gà ớt bỏ vào bát Ngọc Đồng:
“Đây là món gà cay mà ngày thường con thích ăn nhất, tới, ăn nhiều một chút.”
“Vâng, mẫu thân.” Ngọc Đồng đột nhiên thấy lòng không nỡ rời xa.
Lần đầu tiên vừa xuyên tới, nàng chỉ cảm thấy Trương Chiêu và Khúc thị tâm cơ sâu xa, mỗi bước đi đều phải cẩn trọng, không thể để lộ nửa phần sơ hở trước mắt hai người họ. Nhưng về sau, khi thấy họ thật lòng đối đãi với mình vô tư như vậy, nàng dần dần buông bỏ phòng bị, chân chính tiếp nhận thân phận Trương Ngọc Đồng, sống như nàng thực sự là người Trương gia. Trước kia, khi phụ thân và mẫu thân đi Nam Trực Lệ, nàng từng lo lắng tẩu tử không gánh vác nổi gia sự, nhưng hiện tại lại chỉ cảm thấy tẩu tử quả thực là người ôn nhu, thiện lương hiếm thấy.
Còn có muội muội ngây thơ hiểu chuyện, lúc nào cũng coi nàng là mẫu mực để noi theo, không biết sau khi nàng xuất giá rời đi, hôn sự của muội muội có gặp điều gì trắc trở chăng?
Tiếng thìa bạc cọ vào chén sứ, phát ra âm thanh sắc lạnh, Ngọc Đồng ngẩng đầu lên thì thấy hai vai của Khúc thị khẽ run lên. Ngọc Giai cũng đã buông đũa, lặng lẽ lấy khăn tay lau lệ nơi khóe mắt.
“Mẫu thân, Ngọc Giai, hai người chớ buồn. Ngày mai con xuất giá, qua ba ngày là về rồi, đừng để lúc con vừa đi thì lại nghĩ là đi luôn không về nữa nha!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT