Lục Vân Sơ cảm thấy thời gian này bản thân e là chẳng thể ngon giấc nổi.
Nàng bất đắc dĩ hỏi Văn Trạm, người vẫn không chịu ngủ, cứ hết lần này tới lần khác “quấy rầy” nàng: “Chàng không buồn ngủ sao?”
Hắn không trả lời, chỉ ngoan ngoãn nằm xuống.
Lục Vân Sơ khẽ thở dài trong lòng, nhắm mắt lại, chẳng bao lâu sau mở mắt ra thì thấy Văn Trạm lại đang chống người dậy, len lén nhìn nàng, ngón tay còn nghịch mấy sợi tóc nàng.
Nàng đập nhẹ trán mình, cảm thấy không thể cứ tiếp tục nuông chiều hắn thế này được nữa: “Chàng đã bao ngày chưa nghỉ ngơi tử tế, thân thể nhất định không chịu nổi. Giờ ta đã trở về, chàng phải dưỡng sức cho tốt.”
Văn Trạm gật đầu, lại nghĩ đến việc nàng không nhìn thấy trong bóng tối, bèn nhẹ nhàng phát ra một tiếng “Ừm”.
Hắn đồng ý thì dễ, nhưng căn bản không chịu nghe vào. Lục Vân Sơ nhìn đôi mắt vẫn sáng rõ trong bóng tối của hắn, bỗng cảm thấy tức giận, kéo mạnh cánh tay đang chống người của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT