Lục Vân Sơ biết rõ hạng người như Hạc lão tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho bọn họ, muốn bỏ trốn chẳng qua chỉ là vọng tưởng.
Nàng liếc mắt lườm Văn Tước, vẻ mặt ung dung thu liễm cảm xúc, tự nhiên nắm lấy tay Văn Trạm, chậm rãi đi tới trước mặt Hạc lão: “Vậy thì làm phiền lão nhân gia rồi.”
Văn Tước lập tức nhận ra mình vừa làm hỏng chuyện, sắc mặt xịu xuống rõ rệt.
Chỉ là Lục Vân Sơ lại bình tĩnh hơn hắn ta nhiều, khiến hắn ta chẳng dám tỏ vẻ gì, vội vàng thu liễm tâm tình, ngồi xuống bên cạnh Văn Trạm, chủ động chắn giữa Hạc lão và hai người kia, đề phòng bất trắc có thể bảo vệ được bọn họ.
Hắn ta cũng khách khí cảm tạ Hạc lão, rồi bắt đầu trò chuyện một cách tự nhiên.
Dù gì cũng là nam chính, Văn Tước ngoài việc lúc bị Lục Vân Sơ chọc giận đến ngu người thì ít nhất kỹ năng xã giao vẫn đủ dùng.
Nếu không phải khí tức nguy hiểm từ Hạc lão vừa rồi ép người đến nghẹt thở, thì giờ phút này lão ta chẳng khác gì một lão nhân bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT