Lục Vân Sơ và Văn Trạm lề mề từ trên lầu đi xuống. Văn Tước vốn đang nhàn nhã thưởng trà, thoáng trông thấy bộ dạng kỳ quặc của hai người, lập tức buông chén, khoanh tay trước ngực, chăm chú quan sát.
Lục Vân Sơ như thể vừa nói gì với Văn Trạm, trên mặt treo nụ cười giảo hoạt. Văn Trạm cứng người, lặng lẽ cúi đầu, mặt đỏ bừng.
Kỳ lạ, thực sự quá kỳ lạ.
Văn Tước không thể nói rõ là có chuyện gì, chỉ cảm thấy hai người họ hôm nay khác hẳn ngày thường, luôn có cảm giác… dính dính nhớp nhớp, nhìn mà chướng mắt.
Lục Vân Sơ đối diện ánh mắt xét nét kia, liếc mắt khinh thường, liền kéo Văn Trạm đến sát cạnh mình.
Giữa ban ngày ban mặt, nàng chẳng hề biết ngượng, càng chẳng có chút nữ tắc nào cả!
Hắn ta hắng giọng, trầm giọng nói: “Lại nổi gió rồi, e rằng lát nữa sẽ có tuyết. Chúng ta tạm dừng chân nơi đây mấy ngày, đợi thời tiết khá hơn rồi hẵng đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play