Thân thể hắn dần thả lỏng.
Lục Vân Sơ chạm xong liền rời khỏi mặt hắn, nhưng tay vẫn giữ nguyên ôm lấy hắn.
Ngón tay hắn cầm nhánh củi trắng bệch vì siết chặt, nhưng rồi lại dần dần nhuộm sắc hồng phớt, cả cổ cũng mang theo một tầng ửng đỏ như mây khói.
May mà trời lạnh, hắn mặc nhiều, che kín toàn thân, nếu không da thịt trắng mịn kia chắc chắn sẽ lộ ra.
Hắn rất muốn mở miệng, bảo nàng đứng dậy, hoặc bảo nàng ngồi vững, để hắn rời khỏi.
Nhưng hắn không thể nói được, đành siết chặt cây gậy vạch hai cái trên mặt đất để bày tỏ nôn nóng.
Thấy hắn sốt ruột, Lục Vân Sơ cảm thấy mình đúng là quá đáng, nhưng vẫn không muốn rời đi. Nàng liền đổi chủ đề: “Tối qua ngươi cõng ta đến miếu đổ nát này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT