Dưới bầu trời xám xịt sau cơn tuyết lớn, gió lạnh cũng tạm ngưng, không khí trong viện an tĩnh mà sạch sẽ. Lục Vân Sơ và Văn Trạm đêm qua cùng nhau thức canh năm mới, đến tận khuya mới chợp mắt, sáng ra đều ngủ say, mãi đến khi ánh sáng bạc hắt qua khung cửa, nàng mới mơ màng tỉnh giấc.
Nàng chậm rãi cựa mình trong chăn, chưa kịp mở mắt đã theo thói quen duỗi tay sờ xung quanh. Mãi một lúc sau mới ngồi dậy, chớp mắt nhìn về phía bên cạnh. Văn Trạm vẫn còn ngủ, vẻ mặt an tĩnh đến mức khiến người khác không nỡ quấy rầy.
Hắn ngủ rất yên, không chút tiếng động, ánh sáng nhàn nhạt lướt qua mi mắt dài tạo thành bóng mờ dịu nhẹ, như tượng ngọc vô tri, lạnh lùng mà yên ổn.
Lục Vân Sơ khẽ nghiêng người, cúi xuống, định thăm thử hơi thở hắn có đều hay không. Nhưng tay nàng vừa đưa tới đã nhận ra bản thân phản ứng quá mức, vội thu tay về, cố gắng làm ra vẻ như mình chỉ đang chuẩn bị xuống giường.
Nhưng ngay khi tay nàng sắp rút lại, Văn Trạm đột nhiên hơi giật giật lông mi, như cánh bướm lay động, mang theo tia sinh khí. Lục Vân Sơ giật mình, động tác cứng đờ, chỉ biết ngơ ngác nhìn hắn từ từ mở mắt.
Ánh mắt hắn mờ mịt, còn mang theo vài phần mơ màng chưa tan. Thấy nàng đang nhìn mình, hắn hơi chau mày, như thể muốn tỉnh táo hơn.
Lục Vân Sơ nhẹ giọng bảo:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play