Vậy thì đúng là không thể gọi là diễn xuất được rồi.
Phan Kính cắm một cọng cỏ đuôi chó vào dây giày của Tiểu An rồi chống cằm ngơ ngẩn nhìn về phía Tiểu Cúc An.
Cậu bé đang đi đi lại lại, đến mức trán cũng bắt đầu rịn mồ hôi.
Phan Kính bỗng nhớ lại rất lâu về trước, khi mình mới bước chân vào giới giải trí, chỉ được đóng những vai phụ mờ nhạt không ai để ý. Khi ấy cô cũng đâu có biết diễn xuất là gì đâu.
Nhưng nếu diễn không tốt thì sẽ không có cảnh quay; không có cảnh quay thì sẽ không có tiền.
Không có tiền thì không có gì để ăn.
Hồi đó, cô đã làm gì nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT