Hoa phai, hồng nhạt, mơ xanh còn bé xíu.
Én liệng bay, nước biếc lượn quanh nhà. Tơ liễu trên cành gió thổi vơi đi, nơi góc bể chân trời đâu chẳng có cỏ thơm.
Trong tường đu quay, ngoài tường đường lớn. Ngoài tường người qua lại, trong tường tiếng giai nhân cười. Tiếng cười nhỏ dần rồi im bặt, kẻ đa tình lại bị người vô tình làm cho phiền muộn.
Khi Tô Thức viết bài từ này, có lẽ nàng giai nhân kia không cho hắn gặp mặt, nhưng lại muốn níu giữ trái tim hắn, nên mới cố tình chơi đu quay trong tường. Điều chết người nhất là nàng không đu lên cao, chỉ để lại tiếng cười, mặc cho Tô Thức tự mình suy đoán.
Tuy nhiên, đó không phải là vấn đề, vấn đề là Tô Thức vốn nổi tiếng béo, hắn không thể trèo qua bức tường cao nhà người ta.
Dáng vẻ của gã béo trèo tường rất khó coi, xoay trái vặn phải, đáng thương thay lưng không có sức, mông lại quá nặng, trèo mãi không lên được.
Vân Sơ lại không có phiền não này. Hắn cực kỳ hài lòng với thân thể hiện tại của mình, có thể chạy vài bước trên vách tường, vươn tay là với tới đỉnh, co duỗi cánh tay một chút là đã đưa được cả người lên tường cao, cả quá trình chỉ mất vài giây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT