Chương 75: Xem náo nhiệt

"Tử Mặc, họ đến tìm cô út của cậu." Cậu bé trước mặt không trả lời câu hỏi của Tần lão mà quay lại phía sau hét lớn.

Chẳng bao lâu, Thẩm Tử Mặc nghe thấy tiếng gọi liền len lỏi qua đám đông bước vào.

"Để cháu dẫn mọi người đi, cô út của cháu đang ngủ ở nhà."

Thẩm Tri Hạ đang ngủ: "..."

Là đứa nhỏ nhà nào thế này?

Hôm nay rõ ràng cô út đã thức dậy rồi mà.

Tần lão nghe lời của Thẩm Tử Mặc nói thì bật cười.

"Vậy cậu bạn nhỏ, cháu dẫn bọn ông về nhà cháu nhé." Nói xong, ông liền bế Thẩm Tử Mặc lên và đưa vào trong xe.

Được bế lên xe, Thẩm Tử Mặc hoàn toàn sửng sốt.

A!

Cậu được ngồi trên xe rồi!

Cậu được ngồi trên chiếc xe ô tô trong truyền thuyết rồi!

Mẹ ơi, Tử Mặc được ngồi xe rồi!

-

"Trưởng thôn! Trưởng thôn!"

"Không ổn rồi, có xe... có xe vào thôn ta!"

Có người vừa nhìn thấy xe của Tần lão tiến vào cổng thôn liền lập tức chạy đến chỗ trưởng thôn đang làm việc để báo cáo.

Đây là chuyện lớn, lần đầu tiên thôn Vân Bình họ có xe hơi vào.

Nghe thấy vậy, Thẩm Ái Quốc bỗng trượt chân suýt ngã xuống đất.

May mà Thẩm Tiền Tiến nghe thấy tiếng hô từ xa nên đi lại đỡ ông ấy một cái.

"Có lẽ họ đến nhà tôi tìm Hạ Hạ, tôi sẽ về nhà xem thử." Nói xong, ông liền nhanh chóng bước về phía nhà mình.

"Chờ đã, tôi cũng đi cùng." Nghe nói là tìm Thẩm Tri Hạ, trưởng thôn lập tức không còn bình tĩnh, liền đi theo.

Các thôn dân đang làm đồng cũng rất hiếu kỳ.

"Ôi trời ơi, nhà lão Thẩm chắc là phát đạt rồi."

"Đúng thế, vừa mới nói xây nhà mới, hôm nay lại có xe hơi đến."

"Thật không tầm thường!"

-

Dưới sự hướng dẫn của Thẩm Tử Mặc, cùng với một đoàn trẻ con đi theo sau xe, cuối cùng họ đã dừng xe trước sân nhà họ Thẩm.

Mấy người trên xe không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Cảm giác được người ta vây quanh thế này, cả đời họ không muốn trải nghiệm thêm một lần nào nữa.

Nghe thấy tiếng động, Thẩm Tri Hạ từ trong nhà bước ra thấy cháu trai nhỏ của mình nhảy xuống từ trên xe.

Tiếp theo là Tần lão, Tần Huệ Huệ, Tống Mẫn, Ngụy Tư Triết và một người đàn ông lạ lái xe, nhìn tuổi tác và nét mặt có vẻ là chồng của Tống Mẫn, vì anh ấy và Ngụy Tư Triết rất giống nhau.

"Hạ Hạ, chúng ta đến làm phiền cháu đây." Tần lão cười vui vẻ khi nhìn thấy Thẩm Tri Hạ.

Cuối cùng cũng có thể lấy được mấy viên thuốc nhỏ mà ông mong chờ.

Nếu Thẩm Tri Hạ biết được suy nghĩ của ông, chắc chắn sẽ không nhịn được mà oán thầm, chẳng lẽ cô không quan trọng bằng mấy viên thuốc đó sao?

"Ngồi xe vất vả rồi, mọi người mau vào nhà uống ly nước đi." Thẩm Tri Hạ mời họ vào nhà.

Cô hiểu rất rõ cảm giác ngồi xe từ Lâm thành về nhà mình.

Cho dù là họ tự lái xe đến thì cũng chẳng dễ chịu gì, vì dọc đường có nhiều đá, không tránh được lắc lư.

Rất nhanh, Thẩm Tiền Tiến và trưởng thôn cũng từ đồng ruộng trở về nhà.

-

"Con dâu cả, con lấy một ít kẹo mà Tử Mặc thường ăn ra cổng chia cho mọi người đi." Nhìn thấy trước cổng nhà mình càng ngày càng đông thôn dân kéo đến xem náo nhiệt, mẹ Thẩm không khỏi nhíu mày. Bà thật sự lo rằng nếu cứ tiếp tục thế này, bức tường cũ của nhà mình có khi sẽ bị mọi người đè nát mất.

Có người thậm chí còn đứng trên bức tường, vươn cổ ra nhìn vào trong nhà.

Không ngờ nhà mình cũng có một ngày trở thành tiêu điểm của mọi người, nhưng sau ngày hôm nay, tốt nhất là nên bỏ ngay ý nghĩ này đi, họ quả thực quá "nhiệt tình" rồi.

Trần Tú Bình lập tức vào phòng lấy kẹo ra chia cho những người dân đứng ở cổng.

"Mọi người ăn chút kẹo."

"Về nhà rửa ráy rồi nghỉ ngơi đi."

Ai nấy đều nhận được một viên kẹo, thấy nhà họ Thẩm rõ ràng là có ý tiễn khách, hầu hết đều biết điều mà quay về.

Xem náo nhiệt đương nhiên thú vị, nhưng nhận được một viên kẹo miễn phí cũng là rất tốt rồi.

Trên đường về, vẫn nghe thấy có người không ngừng khen nhà họ Thẩm rộng rãi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play