Hoàng hôn ở Bắc Dương.
Cát Bạch Duệ đang đi tuần tra. Khu doanh trại đóng quân nơi này chia làm hai phía, quân Thượng Tân và Hạ Tân như nước với lửa. Ngô Dục đi theo sau y, hai người từ trong trại đi lên một sườn đồi vắng. Ngô Dục ngắt một đóa hoa dại, lén lút giơ lên phía sau lưng Cát Bạch Duệ so đo thử.
“Đã sắp xếp ổn thỏa chưa?”
Cát Bạch Duệ đột nhiên lên tiếng, đóa hoa dại trên tay Ngô Dục khẽ run lên, nhưng hắn vẫn cứng đầu cắm thẳng lên tóc người kia, miệng liên tục ừ ừ:
“Ổn rồi, đương nhiên là ổn rồi. Việc ngươi dặn, ta tất nhiên phải làm cho ổn trong ổn!”
Cát Bạch Duệ không phát hiện sau đầu mình vừa xảy ra chuyện gì, chỉ đứng trên đồi nhìn xuống doanh trại. Trong trại Thượng Tân, đèn đuốc sáng trưng. Bọn họ đã giằng co tại đây năm sáu ngày, Cừu Đức Diệu chỉ cười lạnh, không chịu phối hợp. Quân Bắc Dương khó khăn lắm mới tụ hội được một lần, vậy mà lại để đánh nhau với người một nhà — thật không khỏi mỉa mai.
“Chỉ là ta thật sự lo triều đình đánh ta đấy.” Ngô Dục lách đến bên Cát Bạch Duệ, lén liếc sắc mặt y, “Hạ Tân ta chỉ có sáu vạn quân, một nửa còn đang lo trồng trọt, muốn đánh cũng thật sự không địch nổi các ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play