Tô Diệp qua loa đáp lời. Nàng đã nghe lời này của tên nhóc này không biết bao nhiêu lần rồi. Thấy nàng đối xử tốt với hắn như vậy, sau này biết nàng trong bụng có linh thạch thì hắn có đào không?
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía trước, chống đỡ thân thể, suy tính xem nên đi lên như thế nào.
Thủy Tằm đứng bên bờ nhìn thấy cảnh tượng này, nó cười lạnh một tiếng:
“Ngày chết đã đến rồi còn ở đây nị nị oai oai, tìm chết!”
Lời vừa dứt, nó nhanh chóng phóng ra một chỏm băng từ tay, nhanh chóng đâm về phía dây leo.
Túc Khuynh nhìn bộ dạng rối rắm của nàng, đôi môi đỏ thắm khẽ cong lên một nụ cười nhạt, khóe mắt mạn châu sa hoa rung động, cùng với ý cười của hắn càng khiến cả người hắn thêm tuấn mỹ. Hắn thậm chí chẳng thèm để ý đến chiếc áo choàng đã tuột mất một nửa, cúi đầu, cọ cọ má Tô Diệp, giọng nói từ yết hầu trầm thấp từ từ buông xuống:
“Ta đưa ân nhân lên nhé?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT