Tác giả: Tần Nguyên

Vạn Cổ Đại Lục, Huyền Nguyệt Thành.

Trên đường phố, sự náo nhiệt tột bậc phả vào không khí, thỉnh thoảng lại vọng ra tiếng trò chuyện râm ran từ các quán trà ven đường.

"Này, ngươi nghe gì chưa? Vị Thiếu Thành Chủ nhà chúng ta lại vừa ý tiểu quan đầu bảng của Nghênh Xuân Viện đấy."

Bên cạnh, một người đàn ông trung niên, vẻ mặt đã quá quen thuộc với những chuyện động trời này, khẽ bĩu môi: "Chuyện này có gì lạ đâu? Trong phủ Thiếu Thành Chủ có đến mười mấy nam thiếp, đừng nói là người mua bán ở Nghênh Xuân Viện, ngay cả những nam tử đàng hoàng trên phố, nàng ta chẳng phải cũng ngang nhiên bắt về đó sao?"

Một vị khách mới đến Huyền Nguyệt Thành, đang nghỉ chân trong quán trà, nghe được câu chuyện phiếm này liền kinh ngạc phun cả ngụm trà: "Ngươi... các ngươi nói Thiếu Thành Chủ thích nam nhân sao?"

Người nọ cười khẩy, vẻ mặt bất cần: "Thiếu Thành Chủ của chúng ta là nữ nhân, bẩm sinh thần lực, hiếm ai địch nổi."

Lại có người tốt bụng bổ sung thêm: "Thiếu Thành Chủ ngày ngày son phấn lòe loẹt, nam thiếp vô số, kiêu ngạo ương ngạnh, không chuyện ác nào không làm."

Nghe đến đây, vị khách lạ mặt kia phẫn nộ: "Cái này còn có vương pháp không? Chẳng lẽ không ai quản được sao?!"

Một tiếng cười lạnh vang lên: "Quản ư? Cha nàng ta là Thành Chủ, ai dám quản? Nghe nói hôm nay ở Nghênh Xuân Viện, tỷ tỷ Tô Nhược Nhược của nàng ta có ý khuyên can vài câu, lập tức bị vị Thiếu Thành Chủ ương ngạnh này đánh bất tỉnh lôi về. Giờ còn đang bị cột trong sân phủ Thành Chủ đấy!"

Lời này vừa thốt ra, không ít người trong quán trà đều chấn động: "Cái gì? Nàng ta giờ kiêu ngạo đến mức ngay cả tỷ tỷ cũng dám đánh ư??"


Tiếng nói vừa dứt, cả quán trà lập tức chìm vào im lặng. Chuyện Thiếu Thành Chủ kiêu ngạo ương ngạnh, ỷ thế cha mình, chiêu mèo chọc chó, làm xằng làm bậy thì ai cũng biết.

Sau một khoảng lặng dài, có người tức giận lẩm bẩm: "Ông trời sao không giáng một đạo sét đánh chết nàng ta đi cho rồi?!"

Lời vừa dứt, chỉ còn nghe tiếng thở dài trong quán trà, rồi mọi người lại tiếp tục uống trà, nghe chuyện, không ai còn dám bàn tán thêm về việc này nữa.


Huyền Nguyệt Thành, Thành Chủ phủ.

Vị Thiếu Thành Chủ đang bị bàn tán kia lúc này mới hoàn hồn sau cơn kinh hoàng vì xuyên thư.

Tô Diệp ngơ ngác ngồi trên ghế quý phi, lại một lần nữa cúi đầu nhìn bộ cẩm y thêu lụa hoa lệ nhưng quá đỗi phô trương trên người mình.

Nàng đã xuyên thư.

Xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết nam tần mà nàng tự tay chấp bút – 《Tà Đế Thần》.

Mà trớ trêu thay, nàng lại xuyên đúng vào thân xác của nữ phụ kiêu ngạo ương ngạnh, trùng tên trùng họ với nàng, kẻ mà kết cục sẽ thảm đến mức không ai muốn nhắc tới.

Nàng mất hai canh giờ để tiêu hóa cái nhận thức kinh hoàng này, sau đó, nàng nuốt khan một tiếng.

Trong sách, Tô Diệp nguyên bản mẹ mất vì khó sinh. Bởi vì phụ thân và mẫu thân tình cảm rất sâu đậm, để giữ lại mầm non bé bỏng này, phụ thân đã cho Tô Diệp ăn Hàm Linh Thạch gia truyền của gia tộc. Nhờ vậy, Tô Diệp trời sinh thần lực, lại được Thành Chủ phụ thân che chở, tại Huyền Nguyệt Thành này, nàng ngang ngược không ai dám ngăn.

Nàng khinh nữ bá nam, nam thiếp vô số, lầu xanh sòng bạc thì ngày nào cũng lui tới.

Thế nhưng, cuộc sống thuận buồm xuôi gió ấy, đột nhiên đứt đoạn sau khi nàng đánh dưỡng nữ Tô Nhược Nhược. Tô Diệp không những đánh Tô Nhược Nhược mà còn kéo nàng ta ra phơi nắng cả ngày.

Ba tháng sau, Nam Chủ đại nhân dẫn theo Tô Nhược Nhược trở về, san bằng Tô gia, diệt toàn bộ người trong phủ, đào đan điền của Tô Diệp. Hắn còn trói Tô Diệp ở cửa thành phơi nắng ba ngày ba đêm, để máu nàng ta chảy cạn mà chết.

À, phải rồi, năm đó khi viết đoạn này, nàng thực sự hả hê vô cùng, độc giả xem mà kích động, thi nhau reo hò dưới phần bình luận.

Năm đó viết sách chỉ lo sảng khoái nhất thời, nào ngờ, giờ lại rơi vào cái hỏa táng tràng này!

Tô Diệp nghĩ đến kết cục thê thảm của mình, liền chui thẳng vào tấm thảm trải sàn, sống không còn gì luyến tiếc.

Động tác đó của nàng đã làm kinh động đến các nam thiếp đang hầu hạ bên cạnh. Bốn vị nam thiếp với dung mạo phi phàm, khoác trên mình những bộ áo lụa mỏng manh, hở hang. Một người trong số đó, mặc áo choàng màu tím sẫm, liền dịch sát lại gần Tô Diệp.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play