Khi Tô Diệp từ Mộ Dược Vương Nam Thịnh bò trở lại nơi của Thủy Tằm, nàng không thể ngờ rằng mình sẽ nhìn thấy Túc Khuynh. Nhìn hắn trong bộ bạch y tơ hồng ti bào, mí mắt rũ xuống đứng đó, không hiểu sao Tô Diệp cảm thấy hắn có chút kỳ lạ. Tuy nhiên, nàng chỉ lướt qua một cái rồi không nhìn hắn nữa. Chắc là ảo giác mà thôi, người kia sao có thể xuất hiện ở đây được?
Nàng mượn lực của dây leo nhảy vọt lên. Vừa vặn nghe thấy Thủy Tằm bị trọng thương, quay lưng về phía nàng, giọng cười khoái trá như đang hả hê, nói với Túc Khuynh:
“Mẫu thân ngươi nói ngươi là tai họa, đều là bởi vì ngươi tồn tại, phụ thân ngươi mới vứt bỏ mẫu thân ngươi. Ngươi bị tộc nhân ghét bỏ, bị người trục xuất, bị người khinh nhục. Còn nhỏ tuổi đã gặp phải đau khổ lớn đến vậy, thật đúng là một tiểu đáng thương mà. Chỉ là, nguyên nhân dẫn đến tất cả những điều này, đều là bởi vì ngươi đấy. Ngươi chết đi, hết thảy sẽ trở lại bình thường. Đúng không?”
Thủy Tằm khoái trá nói, vừa nói vừa nhìn Túc Khuynh đang hoàn toàn đắm chìm trong ảo giác bóng đè của nó.
Thân thể hắn đứng bên bờ vực, lung lay sắp đổ, dường như sắp ngã xuống. Phía sau Túc Khuynh, cái hồ nước vốn dĩ không còn thấy đâu nữa, thay vào đó là hàng loạt những chỏm băng sắc nhọn rậm rạp trong hố sâu. Nếu ngã xuống, đó sẽ là vạn kiếp bất phục.
Tô Diệp nghe lời Thủy Tằm nói, nàng nhắm mắt lại, cố gắng thoát khỏi ảo cảnh này. Thế nhưng, dù nàng có ngưng thần tĩnh khí đến mấy cũng chẳng nghe thấy tiếng nước hồ cuồn cuộn. Bởi tu vi của nàng đã thăng lên nhị giai, nàng càng mẫn cảm hơn với xung quanh. Nàng có thể nghe rõ ràng có hai tiếng hít thở. Cho nên… Tô Diệp chợt ngẩng đầu mở to mắt.
Người đứng bên bờ vực lung lay sắp đổ kia, thật sự là Túc Khuynh sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT