Du Hòa Trung ngơ ngác nhìn cái giỏ tre úp xuống cách đó không xa, nhất thời có chút phản ứng không kịp. Đi săn vốn đơn giản như vậy sao? Không, phải nói với Khương Nhạc thì có vẻ quá đơn giản.
Khương Nhạc vừa rồi dùng sức kéo sợi dây buộc vào chạc cây hoàn toàn là hành động theo bản năng, lúc này phục hồi tinh thần lại, cậu cũng có chút kinh ngạc. Thật ra, cậu không đặt quá nhiều hy vọng vào món đồ mà hệ thống đưa cho, cái thứ "Thơm Thơm Ngọt Ngọt Em Thích Ăn" này.
Cậu chỉ định thử một lần, dù sao thử cũng chẳng mất mát gì. Nhưng cậu không thể ngờ rằng, thứ này lại thực sự hữu dụng đến vậy!
Qua Qua đắc ý: [Thế nào? Bản hệ thống không lừa người đúng không?]
Khương Nhạc ngây ngốc gật đầu, sau đó phục hồi tinh thần lại: Lại có thịt ăn!
Qua Qua: [Nhanh lên! Gà rừng sắp chạy thoát rồi!]
Chỉ thấy con gà rừng bị khống chế nửa ngày không động đậy bỗng nhiên giãy giụa kịch liệt dưới cái giỏ tre. Con gà rừng này cũng không nhỏ, nếu cứ giãy giụa một lát, rất có khả năng sẽ hất tung cái giỏ tre lên. Gà rừng biết bay, lại còn chạy cực nhanh, đến lúc đó thì không bắt được nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT