Thẩm Vân mặc áo ngủ của Vinh Trạm bước ra từ phòng tắm, lại liên tục hắt hơi thêm mấy cái. Thấy Vinh Trạm đang nhìn mình, Thẩm Vân ngượng chín mặt, vô thức siết chặt bộ đồ đang mặc, rồi giải thích: "Cái đó, hôm nay em dầm mưa lâu quá, nên hơi cảm..."
Vinh Trạm không nói gì, quay người đi vào phòng ngủ, từ trong ngăn kéo lấy ra một hộp thuốc cảm còn nguyên, rồi đưa cho cô.
Cô bị ướt sũng như vậy, phần lớn nguyên nhân là do anh lơ đễnh. Anh đâu phải người không phân biệt phải trái, điều này anh vẫn hiểu rõ.
Thẩm Vân nhận lấy thuốc từ tay anh, nhìn một lát, rồi cười cảm ơn: "Cảm ơn anh... Làm phiền anh rồi."
Cô dường như thường xuyên nói cảm ơn người khác. Theo lý mà nói, như vậy cũng chẳng có gì không tốt, phép lịch sự mà. Thế nhưng Vinh Trạm nghe lời cảm ơn của cô lại cảm thấy chói tai vô cùng, nếu anh nhớ không lầm, hai người họ bây giờ đã là quan hệ người yêu rồi chứ? Hai người đã ở bên nhau, còn cần khách sáo như vậy sao?
"Trong bếp có nước ấm."
"Ừm, em qua xem thử…" Thẩm Vân gật đầu lia lịa, chuẩn bị chạy về phía bếp. Vừa mới bước chân thì cô trượt một cái, may mà Vinh Trạm kịp thời đỡ lấy, nếu không cô có lẽ đã vì mất thăng bằng mà ngã lăn ra đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT