Thẩm Thịnh vốn không định đến thăm Kiều Mộc Căng, nhưng Kiều Chỉ cứ liên tục gọi điện, không ngừng cầu xin anh. Bị làm phiền không chịu nổi, anh đành phải theo Kiều Chỉ đến bệnh viện.
Đa số thời gian, Thẩm Thịnh không muốn nghĩ về thứ tình cảm mình dành cho Kiều Mộc Căng là gì. Nói thật, những người thuộc cái gọi là giới thượng lưu như họ luôn là những người anh khinh thường nhất. Anh không thích lên kế hoạch cho cuộc sống và tương lai của mình, cũng không muốn sống trong khuôn khổ. Mà Kiều Mộc Căng hiển nhiên hoàn toàn không giống với những gì anh theo đuổi. Hai người họ thực sự chẳng có điểm chung nào, hơn nữa cô cũng không phải mẫu người anh thích.
Cho đến tận bây giờ, Thẩm Thịnh vẫn không cảm thấy mình đã động lòng với Kiều Mộc Căng. Ngoài chuyện lên giường ra, có lẽ họ cũng chẳng có giao tiếp gì. Anh cũng không thích chạm vào Kiều Mộc Căng, chẳng qua mỗi lần đều bị cô trêu chọc. Anh vốn đang ở tuổi sung mãn, dục vọng bị kích thích thì chắc chắn không bận tâm nhiều đến vậy.
"Thẩm Thịnh, anh nói gì đi chứ." Kiều Mộc Căng kéo tay áo anh, trong mắt tràn đầy hy vọng: "Anh vẫn để ý đến em, đúng không?"
"Không phải bệnh đến mức không dậy nổi sao, sao còn có tâm trí hỏi mấy chuyện này." Thẩm Thịnh gạt tay cô ra, rũ mắt nhìn cô, đáy mắt có chút khinh thường: "Xem ra cô không có vấn đề gì lớn rồi, vậy tôi đi đây."
"Em gái anh và Vinh Trạm đang ở bên nhau, đúng không?" Kiều Mộc Căng thấy anh định đi, đành phải tung ra lá bài tẩy cuối cùng này. Bởi vì cô nghe bạn bè của Thẩm Thịnh nói, anh để tâm nhất là em gái mình.
"Liên quan gì đến cô?" Thẩm Thịnh vẻ mặt thờ ơ, khóe miệng mang theo nụ cười cợt nhả: "Hay là cô muốn chứng thực danh phận vị hôn thê của Vinh Trạm, nên chuẩn bị tìm hiểu tin tức?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT