Từ khi cô quen biết anh, yêu anh, cô chưa từng làm bất cứ điều gì chống đối anh cả. Vậy nên, dù là chuyện vốn dĩ thuộc về tự do của cô, cô cũng không có quyền lựa chọn.
"Anh ta…"
"Cô không nghe thì tôi nghe." Giọng Thẩm Thịnh gần như vang lên cùng lúc với Kiều Mộc Căng. Anh ta rất không thích vẻ mặt đó của Kiều Mộc Căng. Thật lòng, nếu trước mặt anh ta mà cô vẫn giữ được vẻ thanh cao thường ngày, có lẽ Thẩm Thịnh sẽ thực sự có hứng thú với cô.
"Xuống xe." Nghe thấy tiếng điện thoại kết nối, Vinh Trạm không để ý người bắt máy là ai, ra lệnh thẳng thừng một câu.
Thẩm Thịnh nghe câu nói không chút hơi ấm của Vinh Trạm thì cười khẩy một tiếng, nói ra những lời đủ để Vinh Trạm nổi điên: "Bọn tôi đang làm việc chính sự, bộ dạng này sao mà xuống được?"
Kiều Mộc Căng sợ Thẩm Thịnh lại nói thêm những lời kích động Vinh Trạm, bất chấp tất cả, giật lấy điện thoại từ tay anh ta. Sau khi ổn định lại nhịp thở, cô bình tĩnh nói: "Vinh Trạm, tôi đang có việc, anh đi đi."
"Xuống dưới." Vinh Trạm vẫn chỉ có hai chữ đó. Lòng anh ta ngày càng sốt ruột. Đối với Kiều Mộc Căng, anh ta luôn dành tình cảm chân thành, chính vì anh ta quá quen thuộc với dáng vẻ thường ngày của cô ấy, nên càng không thể chấp nhận sự đặc biệt mà cô ấy dành cho Thẩm Thịnh.
Mỗi người đàn ông đều có máu chiếm hữu. Dù anh ta có khuyết tật về tính cách, anh ta cũng sẽ không cho phép người mình thích bị cướp đi. Nếu người đó ưu tú hơn anh ta, có lẽ Vinh Trạm có thể dần dần buông Kiều Mộc Căng ra.
Nhưng cố tình lại là Thẩm Thịnh. Hắn ta căn bản không xứng với Kiều Mộc Căng. Ít nhất, Vinh Trạm không hề nhìn thấy bất kỳ ưu điểm nào ở hắn ta.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play