Cô ấy cần phải tính toán cho tương lai lâu dài, hiện tại không thể dồn ép Tưởng Toàn quá, nếu ép anh ta đến đường cùng, có khi chẳng lấy được gì.
Dương Tuệ nói: “Hiện tại lương tháng của anh là 50 đồng, anh giữ lại 5 đồng, còn lại 45 đồng cùng với phiếu gạo, phiếu vải, phiếu dầu đều đưa cho tôi. Còn tiền từ chỗ Đinh Tú Phân, mỗi tháng tôi phải thấy đủ 100 đồng, nếu không tôi sẽ vạch trần chuyện của hai người!”
Tưởng Toàn thấy đầu ong ong. Một tháng 100 đồng? Anh ta biết đào đâu ra số tiền đó?
Chẳng lẽ thật sự phải đến tìm Đinh Tú Phân đòi?
Dương Tuệ gạt tay anh ta ra. Tưởng Toàn tưởng cô ấy muốn liều chết cùng anh ta, vội vàng bật dậy ôm chặt lấy Dương Huệ: “Được được được, tôi đồng ý với cô!”
Tưởng Toàn còn phải đi làm, không thể ở nhà lâu, vừa mở cửa ra đã thấy hai đứa con gái sợ sệt nhìn mình từ trong phòng. Anh ta rất tức giận nhưng không dám phát tiết lên con, nên lúc bước ra cửa thấy đám bà thím đang bu lại hóng chuyện, liền trút hết cơn giận lên họ.“Nhìn cái gì mà nhìn! Thích nhìn thì sao không đi nhìn cha mẹ mình đi, một lũ già mặt dày không biết xấu hổ!”
Tưởng Toàn mắng khó nghe, bị mấy bà thím châm chọc mỉa mai lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play