Đào Phương bỗng nhiên mở cửa đi ra, Ôn Trĩ như người vừa làm chuyện trái với lương tâm, cô sợ tới mức vội vàng buông tay ra, cũng may Trần Minh Châu bưng chậu nước vững vàng, không cho chậu đổ.
Trần Minh Châu nhìn Ôn Trĩ có tật giật mình, không nhịn được cong môi cười.
Lá gan vẫn nhỏ như vậy.
Anh ngước mắt nhìn Đào Phương với vẻ mặt mệt mỏi: "Chị dâu bị trật chân, không tiện đi lại, con giúp chị ấy đổ nước.”
Đào Phương đi tới bưng chậu: "Để mẹ đi cho, vừa lúc mẹ cũng muốn đi WC, trời không còn sớm nữa, các con mau ngủ đi.”
Ôn Trĩ lo lắng nhìn bóng lưng mẹ chồng, không biết bà có nghe thấy tiếng r*n rỉ của cô lúc nãy trong phòng không. Cô thấp thỏm liếc nhìn Trần Minh Châu, sợ mẹ hiểu lầm.
Như đọc được ánh mắt cô, Trần Minh Châu hỏi to với theo: “Mẹ, mẹ vẫn chưa ngủ à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play