Thím Hoàng hừ một tiếng: “Thôi đi, chú ấy còn nhát hơn thím nữa. Ông ấy sợ bị bắt rồi bị nhà máy đuổi việc. Chính Dân còn là công nhân tạm thời, thím càng không thể để nó mạo hiểm. Chỉ còn thím thôi.” Rồi bà ta dặn: “Chuyện hai ta đi chợ đen, cháu đừng kể với ai nhé.”
Ôn Trĩ vội lắc đầu: “Cháu tuyệt đối không nói.”
Chợ đen nằm ở đầu phố Nam trên đường Hướng Dương, rất hẻo lánh, từ nhà máy cơ khí đi tới phải mất gần một tiếng.
Càng đến gần đầu phố, đường càng nhỏ, ngõ ngách chằng chịt. Bình thường dân lưu manh sống ở khu này, dễ trốn khi bị cảnh sát kiểm tra hộ khẩu. Thím Hoàng kéo tay Ôn Trĩ chạy đến cửa ngõ của chợ đen.
Một con ngõ không rộng, hai bên tường chật kín người, đa phần cầm đèn pin, dưới chân là những món hàng chỉ có ở hợp tác xã.
Đừng nghĩ nơi này hẻo lánh mà vắng, người trốn ra đây bày hàng và mua sắm buổi tối cũng không ít. Ôn Trĩ nhìn thấy những món hàng khan hiếm ở hợp tác xã lại đầy rẫy ở đây.
Lần đầu cô đến chợ đen, quả thật hoa cả mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT