Dương Tuệ ngồi dậy, giơ tay lau nước mắt, xoay người nắm tay Ôn Trĩ: "Chị dâu kỹ sư Trần, cảm ơn cô đã nói cho tôi biết những điều này.”
Ôn Trĩ nở nụ cười: "Tôi tên là Ôn Trĩ, chị lớn hơn tôi, cứ gọi tôi bằng tên là được rồi.”
Dương Tuệ nói: “Cách cô vừa nói cũng được, nhưng muốn bắt Tưởng Toàn giao hết tiền trong một lần thì khó lắm.”
Bấy lâu nay cô ấy luôn nghi ngờ Đinh Tú Phân không có việc làm, một mình Giả Bình đi làm thì sao đủ tiền mua vải đẹp như vậy? Hóa ra là chồng mình nuôi người ta, chắc đống tiền ấy cũng bị Đinh Tú Phân tiêu gần hết rồi.
Cô ấy nắm chặt tay Ôn Trĩ, trên mặt không còn nét đau buồn như lúc trước mà thay vào đó là vẻ nhẹ nhõm đầy khoái chí: “Ôn Trĩ, tôi có cách hay hơn, tôi không chỉ bắt Tưởng Toàn đưa lại hết tiền, mà còn phải vạch trần chuyện của anh ta với Đinh Tú Phân cho thiên hạ biết, lột trần bộ mặt của bọn họ!”
Dương Tuệ ngồi trong phòng khá lâu, mãi đến khi Trưởng Đại Nha đến tìm thì mới chịu về.
Ôn Trĩ nhìn theo bóng lưng cô ấy, khẽ nói: “Chị Tuệ, tôi chờ tin tốt từ chị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play