Khi Trang Hành vừa chạm đất, chỉ kịp nhìn Kỳ Vương một cái liền lập tức biến mất tại chỗ, toàn bộ quá trình chưa đến một cái chớp mắt. 
Kỳ Vương cho là mình hoa mắt sinh ảo giác, thầm nghĩ con hạc đó đã bị Quốc sư bắt đi rồi nên chắc chắn không thể chạy ra ngoài lần nữa, liền không để tâm. Hắn quay đầu nhìn về hướng cửa thành, nhíu mày trầm tư, không biết đang cân nhắc điều gì.
Tâm phúc nhìn hắn một cái, sắc mặt lo lắng pha lẫn khó chịu: “Chủ thượng đã báo chuyện con hạc đó cho Quốc sư, nhưng Quốc sư lại chẳng nể mặt, dám từ chối thiện ý của ngài. Nếu hắn là loại lấy oán trả ơn, lúc quay về lỡ nói ra chỗ chúng ta ẩn thân cho Thiên tử thì sao? Hay là chúng ta nên sớm rút lui, đợi thời cơ sau này.”
Kỳ Vương cười, cười đến nghiến răng: 
“Không sao, chỉ là bất hợp tác thôi, chưa đến mức phải trở mặt. Nếu hắn thật lòng muốn cứu ta thì cũng không đến nỗi đem ta dâng thẳng cho Tiêu Lang. Nói trắng ra, Khấu Quan Hải chẳng qua là cái đồ đệ hư danh, ngươi nghĩ ta muốn mượn sức hắn vì hắn có bản lĩnh thông thiên sao? Tiêu Lang đã sớm lộ nanh vuốt, còn sớm hơn ta dự đoán hai năm, vậy mà đến giờ hắn vẫn tưởng Tiêu Lang là cái phế vật tay không tất sắt, ta thấy hắn mới là cái phế vật!”
Kỳ Vương nói nhỏ với tâm phúc, giọng rất thấp, nhưng Trang Hành có bàn tay vàng nên có thể điều chỉnh góc quay và vị trí phát sóng trực tiếp. Cậu bảo AI quay cận mặt Kỳ Vương, hệ thống lập tức ghi âm lời hắn, truyền phát đồng bộ trong phòng livestream. Trang Hành nghe rất rõ ràng.
Người xem trong phòng livestream nghe xong thì như lọt vào sương mù, phải nhìn phụ đề giải thích mới hiểu ra là Trang Hành đang nghe lén, ai nấy đều bị cậu làm cho kinh ngạc, thi nhau bình luận:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play