Gió lạnh lùa qua hồ sen trong Ngự Hoa Viên của hoàng cung, giữa hồ là một chiếc đình hóng gió bốn bề trống trải không có che chắn gì, tầm nhìn rộng rãi, là nơi tránh khỏi tai mắt rất lý tưởng. 
Trong đình có sẵn giường tre và nước trà, Tiêu Lang chống khuỷu tay ngồi ở rìa đình, quay đầu rũ mắt nhìn mặt hồ, thoạt trông như đang thư giãn nghỉ ngơi nhưng kỳ thực lại đang nghe người dưới nước báo cáo bằng giọng thấp.
“Kỳ Vương suýt chút nữa đã bị xử tử tại chỗ, nửa đường bị Quốc Sư cướp đi. Quốc Sư không chỉ mang theo Kỳ Vương, còn mang cả Tiên Sử đại nhân đi cùng.”
Sắc mặt Tiêu Lang tối sầm.
Người kia nói: “Kỳ Vương có thể sắp xếp người mạo danh tiến cung, đủ cho thấy hắn đã có ý đồ tạo phản từ sớm. Nếu để hắn trốn thoát thì sau này hậu hoạn khôn lường. Chủ thượng có cần chúng thần âm thầm án binh bất động, chờ Quốc Sư rời đi rồi mới hành động?”
Giọng Tiêu Lang lạnh như băng: “Kỳ Vương đã rơi xuống nước một lần, sau này chắc chắn sẽ cảnh giác nước. Qua hôm nay e rằng chẳng còn cơ hội. Việc này không thể chậm trễ, các ngươi lập tức đi ngay. Quốc Sư bắt được Tiên Sử thì nhất định sẽ gấp gáp quay lại, không lưu lại lâu đâu.”
“Tuân lệnh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play