Trang Hành bị bản sao Tiêu Lang dọa đến chân mềm nhũn, phải dựa vào khung cửa xe mà vỗ ngực trấn tĩnh. Không biết vì sao, sau cơn sợ hãi lại mơ hồ sinh ra chút chột dạ và xấu hổ. Rõ ràng biết rõ đó chỉ là một bản sao vô tri vô giác, vậy mà cậu vẫn cảm thấy như mình vừa làm chuyện mờ ám bị bắt quả tang.
Sau một phen kinh hoảng, Trang Hành khẽ cắn môi, ho nhẹ một tiếng rồi cố ra vẻ bình tĩnh, thu bản sao kia về lại hệ thống.
AI: [Chủ nhân ơi, cậu thật sự không nghiên cứu qua chút nào sao?]
Qua cơn sợ lúc ban đầu, giờ phút này cậu đã khôi phục vẻ bình tĩnh, chỉ là trên mặt hơi hơi nóng lên: “Tôi có rảnh đến vậy sao? Có gì đáng nghiên cứu chứ.”
AI: […… Vậy buổi tối cậu còn muốn ôm hắn ngủ không?]
Trang Hành: ……
Cái trí tuệ nhân tạo này có vấn đề à? Có thể đừng nói chuyện được không? Tám nhảm kiểu vậy không sợ lạc đề đến chết sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play