Trang Hành cảm thấy nó nói cũng có lý, gật gật đầu: “Nhưng mà binh lính của Thiên Tử chắc chắn không thể chỉ có bấy nhiêu đây người. Ở kiếp trước, trước khi Kỳ Vương trọng sinh thì Thiên Tử từ một kẻ phế vật rối gỗ xoay mình trở thành đế vương thống nhất thiên hạ, chỉ dựa vào chừng này người và không có lấy một món binh khí, đi ra ngoài đến kẽ răng địch còn không chặn được ấy chứ”
AI đâm trúng tim đen: [Vậy mà chừng này người suýt chút nữa đã nuốt trọn Phế Đô! Thêm tí nữa cậu cũng nuôi không nổi đâu!]
Trang Hành: ……
Trầm mặc một lúc, cậu dời ánh mắt nhìn xuống thấp hơn, thấy Quý Đại Thạch đang dẫn một đám người từ trên núi đi xuống, khẽ nheo mắt lại: 
“Không được, tôi không muốn dính dáng đến kẻ biến thái kia, dù sao nơi này cũng đã vào quỹ đạo, không phải không có cậu thì không được. Tôi tự tìm phiền phức làm gì, chi bằng đi tìm Đại Khả Ái và Tiểu Đệ, nhìn xem Quý Đại Thạch bọn họ lăn lộn mấy ngày cũng biết tự đi săn rồi.”
Dân cư Phế Đô lập tức tăng mạnh, mà lương thực Trang Hành cung cấp lại có hạn. Quý Đại Thạch nhìn kho lúa sắp cạn đến phát ngứa đầu, cũng may còn ít vũ khí cũ kỹ trong kho hàng, hắn bèn dọn hết ra, chọn ra những người khỏe mạnh giỏi giang nhất phân phát cho họ, kéo cả một đám người lên núi săn bắn. 
Mấy ngày đầu thu hoạch chẳng ra gì, nhưng dần dần cũng tích lũy được kinh nghiệm, hôm nay vậy mà khiêng được vài con mồi lớn xuống núi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play