Quý Đại Thạch vội làm theo. Khi con tôm hùm cuối cùng cũng chịu nhả tay ra, hắn mang theo cảm giác sống sót sau tai nạn ngã ngồi bệt xuống đất, chỉ vào con vật đang bò tới bò lui trong chậu mà lắp bắp:
“Cái... cái con tôm này sao lại trông kinh khủng như vậy?! Thật sự ăn được hả?!”
Trang Hành gật đầu: “Đây là tôm hùm. Giống như cua ấy, nấu ăn được.”
Mọi người ai nấy đều sững sờ như bị sét đánh.
Trang Hành sớm đã đoán được sẽ có phản ứng như vậy. Dù sao đây cũng là giống loài ngoại lai, đến thiếu gia quý tộc còn chưa từng thấy huống chi là người dân thường. Cậu thò tay nhấc một con tôm hùm trong chậu lên, lấy từ hệ thống ra một cái bàn chải rồi làm mẫu:
“Mấy huynh giúp ta cọ rửa sạch sẽ là được rồi. Chút nữa ta làm món tôm hùm cay nồng, đảm bảo ăn xong là nhớ mãi tới sang năm luôn!”
Một đám hán tử vai u thịt bắp, giết người không chớp mắt, giờ đây lại đồng loạt co rúm rụt người về sau, trong lòng âm thầm nhỏ lệ: “Tôm gì mà đáng sợ vậy trời ơi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play