Năm ấy, Đại Nha năm tuổi.
Hôm đó, cô cố tình không nấu cơm chiều. Triệu Vệ Quân nổi trận lôi đình, dưới ánh trăng sáng như dao, ông ta tát một cái khiến mắt cô sưng vù.
Cô nhìn người mẹ đã bị bạo hành bao năm của mình, vậy mà lại vì kẻ đánh cô mà kêu khóc:
“Dù gì ông ấy cũng là cha con! Không mau dậy mà đi cán mì?!”
Đêm đó, Đại Nha bị nhốt trong căn bếp dưới trăng, nơi hơi thở cũng ngập mùi khói củi mốc meo.
“Trước đây cũng có người trong khu muốn lên tiếng giúp, nhưng mẹ cháu chạy đến thủ trưởng làm loạn, bảo là chuyện bịa đặt. Thấy thủ trưởng không đồng ý, bà ấy liền giả vờ cởi nút áo, gào khóc ăn vạ. Ai nấy sợ quá không dám dây vào nữa.”
Nhắc đến những chuyện mẹ mình làm, Đại Nha không giấu nổi vẻ xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT