“Sao nhiều người đi quá vậy?”
Gã con trai đeo kính nhìn vẫn còn rất trẻ, có lẽ cũng chỉ vừa tốt nghiệp cấp ba. Lúc này, gã cau mày nhìn những người còn sót lại trong căn-tin.
Nhưng có vẻ như gã rất hiểu tính cách của đồng bọn mình. Có “con mồi” mới xuất hiện, đám kia tự nhiên đua nhau rượt theo, những kẻ còn lại chẳng phải không muốn, chỉ là thấy đi nữa cũng chẳng đến lượt mình nên dứt khoát khỏi cần động đậy.
Không đợi ai lên tiếng, gã tự nói tiếp:
“Mai lại đi bắt thêm vài đứa. Còn thiếu ba người nữa là đủ. Tao sẽ cho tụi mày địa chỉ — ai bắt được, ai về trước, người đó có quyền sở hữu.”
“Nhưng nhớ cho kỹ, không được giết con mồi trước khi về đến nơi như lần trước nữa.”
Giọng điệu rõ ràng, lý lẽ mạch lạc, rõ ràng hắn không giống đám điên rồ còn lại — hắn có đầu óc.
Thông qua lời hắn, Hứa Trật gần như chắc chắn: Hắn có cách để xác định vị trí người sống. Có lẽ khi trước chính mình cũng bị phát hiện theo cách này.
Hắn bắt người đưa về đây, chắc chắn không phải vì “hứng thú”, “còn thiếu ba người nữa” nghe cứ như đang cố gom đủ một thứ gì đó, tựa như đang góp đủ nguyên liệu cho một “nghi lễ”.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play