Sau khi xác định mọi chi tiết xong xuôi, Thẩm Cẩm Văn lập tức lên đường.
Trước khi đi, Hứa Trật kéo tai chú chó dặn dò:
“Phải lanh lợi vào, nghe chưa?”
Chó ngốc “gâu” một tiếng, Hứa Trật cảm thấy nó có lẽ là đã hiểu.
Ngay sau đó, cô dùng ngón tay chọc nhẹ lên Tiểu Nhất đang giả chết trên cổ tay. Tiểu Nhất lười biếng thè lưỡi rắn ra một cái rồi chậm rãi bò xuống, trở lại kích thước mà Thẩm Cẩm Văn từng thấy trước đây.
Khi Thẩm Cẩm Văn cùng hai gia thần rời đi, Hứa Trật trở lại phòng, lấy ra máy chơi game — cô có thể theo dõi toàn bộ quá trình qua góc nhìn của hai gia thần thông qua thiết bị này.
Tuy nhiên, mệnh lệnh đã đưa ra thì không thể thay đổi cũng không thể thu hồi. Trong vòng bảy tiếng đồng hồ, cô chỉ có thể quan sát qua màn hình, không thể ra chỉ thị mới — đó là một trong những hạn chế của chế độ treo máy.
“Có lẽ khi trí tuệ của chúng nâng cao hơn, mình sẽ có thể truyền lệnh theo thời gian thực thông qua trò chơi…”
Nhưng hiện tại, cô chỉ còn biết hy vọng Tiểu Nhất và chó ngốc biết linh hoạt ứng biến.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play