Thiên đình vào mùa đông, hoa tuyết rơi nhẹ trên tầng mây thứ bảy, lạnh đến mức tiên đồng canh cổng cũng phải quấn thêm khăn choàng hình củ cải.
A Tường ngồi trong đình nghỉ gió, tay ôm chăn, tay cầm hộp bánh khoai.
Dực Quân ngồi bên, vừa tô móng tay vàng kim, vừa lật một cuốn sổ mỏng bìa đỏ rực rỡ.
“Lịch năm nay đây hả?” – A Tường tò mò ngó nghiêng.
“Ừ. Lịch thiên đình phát cho toàn cõi tam giới. Ai được in ảnh là vinh dự chấn động mười phương.” – Dực Quân phe phẩy quạt, giọng đầy nghiêm túc giả tạo.
A Tường cầm lịch lên xem:
Trang bìa... là một con mèo.
Lông cam sọc trắng. Ngồi nghiêng đầu. Mặt tròn như cái bánh bao, ánh mắt ngáo ngơ, phông nền đỏ lòe.
A Tường: “...Ủa?”
Dực Quân: “Thấy gì chưa?”
A Tường: “Thấy rồi... sao lại là mèo?!”
---
Theo quy định mỗi năm, ảnh bìa lịch thiên đình sẽ được chọn từ top 3 mỹ nam – mỹ nữ nổi bật nhất năm.
Danh sách được công bố hẳn hoi, đóng dấu của Thiên Đế.
Năm nay, ba cái tên lọt top là:
1. Thái Tử Đông Hải – Long Hạo
2. Chiến Thần Bắc Đẩu – Cơ Trầm
3. Tiên tướng Ánh Dương – Tần Lâm
Cả ba đều... không có mặt trong lịch.
Không trang bìa. Không trang nào hết.
Duy nhất... con mèo chiếm trọn 12 tháng, với các tư thế khác nhau:
Tháng 1: Mèo nằm lăn trên tuyết
Tháng 5: Mèo đội nón lá uống trà
Tháng 9: Mèo cắn đuôi mình
Tháng 12: Mèo hóa thần giáng trần (vẫn là mặt ngu ngơ)
---
Chiều hôm đó, một tiếng gào rống chấn động tầng mây thứ sáu:
> “AI CẮT MẶT TA KHỎI LỊCH?!?!?!”
Tiếng gào của Thái Tử Long Hạo vang vọng ba canh giờ chưa dứt.
Còn Cơ Trầm thì lặng lẽ gửi đơn khiếu nại dày bảy tờ.
Tần Lâm thì... đang ở chiến tuyến thứ tám, nhận tin xong liền cưỡi mây về.
Ba người gặp nhau giữa điện Tuyên Linh, ánh mắt tóe lửa.
“Ngươi giở trò hả?” – Long Hạo hỏi Tần Lâm.
“Ta còn tưởng là trò của Cơ Trầm.” – Tần Lâm đáp.
“Ta không biết gì hết.” – Cơ Trầm lạnh mặt.
“Vậy ai in con mèo vào đó?” – cả ba đồng thanh.
---
Thiên Đế được báo cáo lúc đang duyệt hồ sơ lịch mùa xuân.
Ngài lật tờ lịch ra, nhìn chằm chằm ảnh mèo đội mũ hoa tháng 6.
Im lặng.
Nét mặt không đổi.
“…Đem người phụ trách xuất bản lịch năm nay tới.”
---
Người phụ trách chính là Tiên Đồng Hữu Lễ – vị tiên nhỏ phụ trách in ấn các tài liệu thiên đình, nổi tiếng cẩn thận, sạch sẽ, không phạm lỗi suốt 800 năm.
Hữu Lễ run rẩy quỳ giữa điện.
“Thần… thần không làm gì sai ạ! Thần đã gửi file đúng theo bản phê duyệt, hình ba vị mỹ nam là ảnh chính!”
“Vậy ai đổi ảnh?”
“Thần... không biết ạ…”
Lúc đó, một tiên nữ vụt chạy vào, hốt hoảng:
“Bẩm Thiên Đế! Toàn bộ bản lưu trong Linh Cảnh Các… đều là bản mèo!”
Thiên Đế im lặng ba giây.
Sau đó quay sang hỏi:
“…Ai đưa ảnh mèo vào hệ thống?”
Một bóng người nhỏ bé ló đầu từ sau rèm:
“…Là... con…”
---
Kẻ thật sự đổi ảnh: Tiểu tiên nữ Bạch Thường – người phụ trách sắp chữ lịch, mới vào làm năm nay.
Lý do cô đổi ảnh mỹ nam thành mèo:
> “Vì... vì mấy ảnh mỹ nam đẹp quá, khiến thần cảm thấy tự ti…
Nên... thần nghĩ in mèo vào thì ai cũng thấy dễ thương, không ai ganh tị...”
Toàn bộ điện: “…”
Long Hạo ngồi sụp xuống:
“Chỉ vì... tự ti… mà ta bị thay bằng con mèo?!”
---
A Tường: “Chà… vậy là năm nay không có ai đẹp trai để ngắm rồi.”
Dực Quân: “Sao lại không? Mèo cũng là đực.”
A Tường: “…”
---
Thiên Đế đỡ trán, mặt không cảm xúc:
“Truy trách nhiệm ban biên soạn.
Toàn bộ lịch năm nay... cho tái bản.”
Thái Bạch Kim Tinh hỏi:
“Vậy... ảnh trang bìa?”
Thiên Đế lật danh sách, chỉ đại:
“Chọn người ít rắc rối nhất.”
Ngón tay ngài… chỉ ngay vào dòng:
> “Dực Quân – Thần thú cấp cao, vô sự, vô tai tiếng, chỉ chuyên… xem biến.”
---
Tối hôm đó.
Dực Quân cầm ảnh chụp chuẩn bị in lên lịch, cười toe:
“Ủa... ta chỉ hóng chuyện thôi mà giờ thành biểu tượng thiên đình à?”
A Tường: “Huynh định phản đối không?”
“Không. Ta chỉ yêu cầu... chỉnh màu cho rực rỡ hơn là được.”