Tác giả Ngã Chỉ Hội Tâm Đông Ca Ca
Edit Trăng Sáng Hạ Sang
Chương 3: 《Nhàn nhã sinh hoạt》
Là người đại diện, Trương ca mỗi lần đến đều không chỉ mang theo bánh rán, cháo và quẩy, mà lần này còn mang theo một xấp văn kiện.
Thấy Cố Phi Lãng đang há to miệng ăn, Trương ca ánh mắt tràn đầy xót xa:
"Cố gia nhìn thì gia đại nghiệp lớn, thế mà lại đến miếng cơm no cũng không cho ăn. Nhìn đứa nhỏ của tôi bị đói đến gầy thế này."
Chỉ mới đến Cố gia hơn một tháng, Cố Phi Lãng vốn đã gầy, giờ càng chẳng còn chút thịt nào. Tuy nói nghệ sĩ có hơi gầy sẽ lên hình đẹp hơn, nhưng gầy quá thì cũng không ổn.
Như bây giờ, quần áo vừa người ban đầu nay rộng ra cả một vòng, cánh tay gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, trông cứ như cây gậy trúc, chắc chắn lên hình sẽ rất xấu. May mà Cố Phi Lãng vẫn còn trẻ, khuôn mặt vẫn đầy đặn, collagen trên mặt còn dồi dào, chỉ hơi nhọn cằm chút thôi, tạm thời vẫn không ảnh hưởng gì đến nhan sắc.
Nghe Trương ca nói vậy, Cố Phi Lãng suýt thì bật cười, liên tục xua tay:
"Không đến nỗi thế đâu, em chẳng qua là tâm trạng không tốt, ăn không vào."
Từ lúc trở về Cố gia đến giờ, bởi vì Cố Giác luôn chen ngang, lại thêm Cố gia rõ ràng có ý bỏ rơi cả hai bên, nên tâm trạng của Cố Phi Lãng lúc nào cũng bị đè nén. Ăn không ngon cũng là chuyện thường.
Nghe vậy, Trương ca thở dài một hơi:
"Anh biết mà, ban đầu anh không nên đồng ý để em về đó."
Tuy nói là Cố gia chủ động sa thải tổ đội của Trương ca, nhưng thật ra Cố Phi Lãng vốn ký hợp đồng với công ty của anh, hợp đồng vẫn luôn do Trương ca nắm giữ.
Lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, tuy Trương ca chỉ là một người đại diện hạng trung, nhưng mối quan hệ vẫn có. Nếu anh không đồng ý thả người, thì Cố gia cũng khó mà đưa Cố Phi Lãng đi dễ dàng.
Lúc trước đồng ý để em về là hy vọng em có thể sống tốt hơn, chứ không phải để bị ức hiếp đến mức đáng thương quay về tìm gia trưởng để khóc kể.
Thấy Trương ca vẫn một mực bênh vực mình, Cố Phi Lãng cảm thấy ấm lòng, cười nói an ủi:
"Giờ em không phải đã trốn khỏi Cố gia rồi sao."
"Thôi không nói đến Cố gia nữa."
Thấy Trương ca còn muốn nói gì đó, cậu liền chuyển mắt sang xấp văn kiện trên bàn, ý định đổi chủ đề:
"Đây là gì vậy anh?"
"Là mấy tài nguyên tốt nhất trong tay anh bây giờ." Trương ca đem văn kiện chia làm ba phần, đặt hết trước mặt Cố Phi Lãng:
"Chỉ tiếc là không bằng được vai của đạo diễn Lý kia, có chút uất ức cho em."
Người mà Trương ca nhắc tới – đạo diễn Lý – là một đạo diễn rất nổi tiếng trong giới, từng đoạt vô số giải thưởng, gần đây đang chuẩn bị một bộ phim điện ảnh mới, trong đó có một vai nam phụ rất hợp với Cố Phi Lãng.
Trước kia, Trương ca và Cố Phi Lãng đã mất rất nhiều công sức mới thuyết phục được đạo diễn đồng ý giao vai đó. Vốn tưởng rằng có thể dựa vào vai diễn này để gây tiếng vang, ai ngờ giữa chừng lại bị Cố Giác chen ngang, khiến cơ hội tuột khỏi tay.
Không chỉ Cố Phi Lãng tức giận, mà đến cả Trương ca – người tính tình luôn ôn hòa – cũng tức đến mức chỉ muốn chạy sang mắng một trận.
"Không sao đâu, chỉ là một vai diễn thôi mà." Cố Phi Lãng cúi đầu xem tài liệu, giọng điệu bình thản, "Coi như là để hắn bố thí đi."
Bởi vì Cố Phi Lãng hiện tại chỉ là một tiểu minh tinh tuyến ba có tí tiếng, lượng fans trên Weibo cũng chỉ hơn một triệu chút xíu, cho nên kịch bản đưa đến tay cậu cũng không quá chất lượng. Ngoài hai bộ web drama quy mô nhỏ, còn lại chỉ có một chương trình tổng hợp do đạo diễn mới thực hiện, tên là 《Nhàn nhã sinh hoạt》.
Thấy Cố Phi Lãng lại tập trung vào phần chương trình kia, Trương ca cau mày:
"Cái này là bạn anh gửi nhờ, anh cũng không định giới thiệu cho em."
Hiện giờ vẫn còn là thời kỳ đài tổng thống trị, các chương trình phát sóng trên mạng còn chưa nổi, cơ bản vẫn chỉ được xem như trò đùa. Tuy là bạn bè, nhưng Trương ca vẫn không mấy coi trọng chương trình này.
Nói xong, anh định đưa tay lấy kịch bản đó đi, nhưng lại bị Cố Phi Lãng ngăn lại, cậu nói:
"Không, em thấy cái này không tệ, cứ nhận cái này đi."
Tuy chỉ là một chương trình trực tuyến, nhưng 《Nhàn nhã sinh hoạt》 lại sử dụng hình thức livestream cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa còn là chương trình tổng hợp theo phong cách sinh hoạt chậm rãi – một dạng chưa từng có tiền lệ. Ở kiếp trước, một khi được phát sóng đã nhận được vô số lời khen, những khách mời vô danh trong chương trình cũng vì thế mà nổi như cồn.
Sau đó, 《Nhàn nhã》 trở thành chương trình nổi bật nhất trong các chương trình trực tuyến, không biết bao nhiêu minh tinh chen chúc chỉ mong được lên sóng một lần. Khi đó, ngay cả Cố Giác cũng đã bỏ không ít công sức chỉ để giành được một suất tham gia.
Hiện tại Cố Phi Lãng đã trọng sinh, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế.
Chỉ là Trương ca đâu biết được suy nghĩ của cậu, chỉ thấy cậu hơi bốc đồng, nên tiếp tục phân tích:
"Nếu em thật sự muốn tham gia chương trình, anh có thể đi tìm cho em cái khác tốt hơn. Cái này không có đầu tư, lại không có lưu lượng, rủi ro quá lớn."
"Không sao đâu." Cố Phi Lãng hiểu rõ Trương ca đang lo lắng điều gì, nhưng cậu không thể nói với anh chuyện mình trọng sinh, nên chỉ có thể đổi góc độ để thuyết phục:
"Gần đây em bị áp lực ở Cố gia đè nặng, vừa hay chương trình này nhẹ nhàng, có thể giúp em xả stress. Nổi hay không cũng chẳng sao."
《Nhàn nhã》 là chương trình không có các trò chơi gay cấn, thay vào đó có rất nhiều hoạt động như trồng rau, nấu ăn, khách mời ngồi quây quần trò chuyện, thi thoảng đấu trí đấu dũng với tổ chương trình. Như tên gọi, một chương trình sinh hoạt chậm rãi, giữa xã hội hiện đại đầy gấp gáp thật sự là một luồng gió mới, khiến khán giả cảm thấy thư giãn nhẹ nhàng. Cũng vì thế mà chương trình mới đạt được độ hot cao đến vậy.
Trương ca vốn còn định khuyên thêm vài câu, nhưng thấy Cố Phi Lãng kiên định như vậy, cuối cùng đành phải nhắn lại với bạn, đồng ý nhận lời mời.
Bên kia cũng phản hồi rất nhanh, tỏ ý hoan nghênh Cố Phi Lãng tham gia. Hai bên trao đổi rất hợp ý, chẳng mấy chốc đã chốt được hợp đồng hợp tác quý đầu tiên.
Hiện tại sức khỏe của Cố Phi Lãng vẫn còn rất kém, không thích hợp làm việc cường độ cao, nên sau khi nhận chương trình tổng hợp này, Trương ca cũng thu lại hai kịch bản còn lại, rồi cùng cậu lên xe về nhà.
Trương ca năm nay mới 35 tuổi, nhưng kết hôn khá muộn, con gái duy nhất mới ba tuổi, lại đặc biệt thích vẻ ngoài đẹp trai như đại ca ca của Cố Phi Lãng.
Vừa thấy cậu đến, con bé liền nhào vào lòng cậu, dụi đầu vào người cậu đầy vui vẻ, giọng non nớt lại có phần ấm ức:
"Ca ca lâu lắm rồi không đến thăm Duyệt Duyệt, thành thật khai mau, có phải bên ngoài có bạn nhỏ nào dễ thương hơn Duyệt Duyệt rồi không?"
"Sao có thể chứ." Cố Phi Lãng nhéo nhẹ đôi má mũm mĩm đáng yêu của con bé, nghiêm túc đáp:
"Duyệt Duyệt đã dễ thương thế này, trên đời làm gì còn ai đáng yêu hơn được nữa?"
Nghe thấy vậy, hai mắt Duyệt Duyệt lập tức sáng bừng, quay đầu hô to với mẹ đang nấu cơm trong bếp:
"Mẹ ơi mẹ nghe chưa! Ca ca cũng nói Duyệt Duyệt là đứa trẻ đáng yêu nhất đó!"
"Phải phải phải, Duyệt Duyệt nói cái gì cũng đúng." Mẹ Trương và Trương ca nhìn con gái nhỏ lộ vẻ kiêu ngạo đáng yêu như thế, cũng không nhịn được bật cười, cả nhà hòa thuận vui vẻ, không khí vô cùng ấm áp.
Cố Phi Lãng nhìn Duyệt Duyệt trong lòng, trong mắt thoáng hiện lên vẻ ghen tị và cô đơn.
Từ khi nào, cậu cũng từng mong chờ một cuộc sống như thế này. Chỉ tiếc là…
Cậu khẽ nhắm mắt, ép những cảm xúc khác thường trong đầu tan biến, rồi lại mỉm cười tiếp tục đùa giỡn với cô bé trong lòng. Ánh mắt cuối cùng cũng trở nên dịu dàng, không còn chút u ám nào.
[Tác giả có lời muốn nói]
Khu bình luận vắng quá nè, có nên phát bao lì xì để tăng chút không khí không ta~
Tiện thể cầu lưu trữ ủng hộ, càng ngày càng ổn định nhé 〜