Chờ đến khi vào trong núi, có nhiều tán cây che chắn, không khí cũng mát hơn nhiều.
Quý Hoài đi trước Thẩm Vân Thanh, trong tay còn cầm theo một nhánh cây đi mở đường, trong núi cái gì cũng có, Thẩm Vân Thanh lại hơi nhát gan, hắn sợ rắn, côn trùng hay con gì đó dọa sợ y.
Thẩm Vân Thanh lau mồ hôi trên trán, nhìn bóng dáng hán tử trước mặt, nói: “2 ta đi sâu vào bên trong một chút đi, bên ngoài không có gì hết.”
Đại đa số mọi người đi lên núi vào lúc sáng sớm lúc trời còn mát, lúc này 2 người bọn họ mới đi thì bên ngoài đương nhiên không còn gì.
Ngày thường Thẩm Vân Thanh không dám đi sâu vào bên trong, chẳng qua hôm nay có Quý Hoài, y cũng gan dạ hơn một chút.
Quý Hoài nói ‘được’ rồi dẫn Thẩm Vân Thanh chậm rãi đi sâu vào bên trong.
Thẩm Vân Thanh cũng nhặt một nhánh cây nhỏ huơ huơ, đột nhiên ánh mắt sáng lên, gọi Quý Hoài: “Này, có nấm mũ rơm.”
Nấm mũ rơm là một loại nấm có hình giống với cái mũ rơm nên được gọi như vậy, là do người nông dân đặt cho nó.
Quý Hoài quay đầu nhìn qua, thấy Thẩm Vân Thanh ngồi xổm xuống, cẩn thận hái từng cái nấm mũ rơm bỏ vào trong giỏ tre, đột nhiên hắn cảm thấy có chút buồn cười, chỉ là hái nấm thôi mà cũng khiến y vui vẻ như vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play