Sau khi Ngôn Tòng Du về đến nhà cũ ở Khâm Thành, Hạ phu nhân không có ở nhà, chỉ có bà nội Ngôn ngồi trong phòng khách. Bà cụ nhìn thấy cậu về thì cười tủm tỉm nói: “Ai về đấy? Để bà ngoại xem nào, hóa ra là Tòng Du à.”
Tóc bà nội Ngôn đã bạc trắng, khuôn mặt hiền từ, tinh thần trông rất tốt, dáng vẻ dễ nói chuyện.
Tiếng đóng cửa của Ngôn Hồi kêu “rầm” một tiếng, chú u oán nói: “Mẹ, mẹ không thấy con ư?”
“Con đi ra chỗ khác.” Dạo này Ngôn Hồi thường xuyên chạy về nhà cũ, ban đầu bà nội Ngôn còn quý, nhưng qua cơn mới mẻ thì chán, không muốn nhìn thêm nữa, lại cười nói với Ngôn Tòng Du: “Tòng Du lại đây cho bà nội xem nào.”
Ngôn Hồi dùng khuỷu tay huých Ngôn Tòng Du, ra hiệu cậu nhân cơ hội này nói gì đó. Chuyện yêu đương nói thông với bà nội Ngôn trước, đến lúc đó Hạ phu nhân có muốn nổi giận cũng phải nể mặt bà nội.
Ngôn Tòng Du chần chừ một lát.
Nếu muốn chia sẻ chuyện yêu đương với gia đình, thì ngoài chú út Ngôn ra, chính là bà nội Ngôn. Hai người này đều là người thân mà cậu rất tin tưởng, nhưng vì cân nhắc bà nội Ngôn có thể không chấp nhận việc cậu thích đàn ông, nên cậu vẫn chưa mở lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play