Mấy ngày thi cử trôi qua rất nhanh, sau khi thi xong, kỳ nghỉ đông chính thức bắt đầu.
Đêm qua tuyết rơi rất lớn, sáng nay sau tuyết trời hửng nắng, ánh nắng ấm áp màu cam vàng chiếu lên lớp tuyết dày, tạo nên một màu vàng đẹp mắt.
Cố Tích thi xong sớm, đợi Ngôn Tòng Du dưới tòa nhà giảng đường, đợi bóng dáng đối phương xuất hiện ở cửa, anh lặng lẽ vòng ra phía sau, giơ tay luồn vào gáy nam sinh.
Ngôn Tòng Du bị lạnh run lên, không cần đoán cũng biết là ai, sau khi quay người lại cũng không gỡ tay đối phương ra, ngược lại còn ấn tay sâu vào trong cổ áo, muốn ủ ấm tay anh: "... Tay anh lạnh quá."
Ngón tay Cố Tích chạm vào xương quai xanh nhô lên, dường như có thể cảm nhận được nhịp tim của đối phương, từ từ rút tay về, cười nói: "Vừa nãy anh nghịch tuyết."
Vừa rồi lúc đợi Ngôn Tòng Du ở dưới lầu không có việc gì làm, anh đã dùng tuyết trên bệ cửa sổ nặn hai người tuyết.
"Trách không được lạnh thế --" Ngôn Tòng Du cúi đầu xoa xoa tay Cố Tích: "Lần sau phải đeo găng tay nhé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT