Cố Tích lầm bầm nói: "Cậu vốn dĩ là chó con mà."
Mỗi lần cá cược Ngôn Tòng Du đều dùng câu này, không biết đã thua bao nhiêu lần rồi.
"..." Ngôn Tòng Du nghẹn họng một lúc, bất đắc dĩ: "Vậy cậu nói tớ là gì thì là gì, được không?"
"Không được." Cố Tích phân rõ nặng nhẹ, không hề mắc bẫy lời nói ngọt ngào, vừa nghĩ đến việc hai người sắp phải tách ra, liền giật phăng chiếc chăn ra, giận dỗi: "Không muốn ngủ chung chăn với cậu."
Ngôn Tòng Du sững sờ, không nhịn được bật cười.
Cố Tích hiếm khi giận, mà cách giận dỗi của cậu nhóc lại chỉ là giành hết chăn.
"Vậy tớ không đi nữa." Ngôn Tòng Du chạm vào tóc Cố Tích, nhẹ giọng dỗ dành: "Cậu cứ coi như tớ chưa nói gì, tụi mình vẫn ở bên nhau --"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play