Bóng đêm dày đặc, bên ngoài gió lạnh thổi qua, lạnh thấu xương. Nhưng trong màn trướng, không khí lại tràn ngập ý xuân ấm áp, dịu dàng.
Thẩm Hi ngửa cổ ra sau, những ngón tay mảnh mai bấu chặt vai Tiêu Độ Huyền. Đôi mắt nàng ươn ướt, nóng bừng, nhưng nước mắt lại chẳng thể rơi xuống, như bị kìm nén bởi một cảm giác khó tả. Cảm giác lưng chừng, không trọn vẹn ấy khiến nàng khó chịu vô cùng.
Nàng cắn chặt môi dưới, nhưng những tiếng rên khẽ vẫn không thể kìm nén, bật ra khỏi đôi môi. Qua lớp áo choàng mỏng, nàng vô thức bấu chặt vai Tiêu Độ Huyền, suýt nữa làm rách cả y phục. Đôi chân nàng run rẩy, đến cả bắp đùi cũng không ngừng khẽ động, như không thể kiểm soát.
Không biết qua bao lâu, Tiêu Độ Huyền mới ngẩng đầu lên. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve gò má nàng, ánh mắt tràn đầy quan tâm, nhưng giọng nói vẫn khàn khàn: “Nàng còn khó chịu không, Tiểu Hi?”
Dưới ánh nến mờ ảo, gương mặt tuấn mỹ của Tiêu Độ Huyền thêm phần yêu mị. Hắn mím môi, nhẹ nhàng ôm Thẩm Hi vào lòng, dịu giọng hỏi: “Sao nàng không nói gì?”
Thẩm Hi khép hờ mắt, những ngón tay nắm chặt vạt áo hắn, vùi mặt vào lồng ngực rắn chắc. Nàng cắn môi, cố kìm nén mọi âm thanh, nhưng cơ thể khẽ run lại chẳng thể che giấu. Tiêu Độ Huyền thoáng lo lắng, nghĩ nàng vẫn chưa thoải mái, liền hỏi lại: “Nàng không ổn sao, Tiểu Hi?”
Hắn đưa tay luồn qua đầu gối nàng, định bế nàng lên. Nhưng ngay lúc đó, Thẩm Hi bất ngờ bật khóc. Gò má nàng ửng hồng, đuôi mắt đỏ bừng, ngấn nước. Những giọt lệ lăn dài trên gương mặt, như ngọc quý rơi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play