Thân hình Tiêu Độ Huyền cao lớn, khi cúi đầu nhìn xuống, đáy mắt hắn chỉ toàn là một mảnh đen tối, tựa như vực nước sâu thẳm, lạnh lẽo đến tận xương.
Chỉ một câu hỏi đơn giản, một ý định nhỏ bé, đã khiến Tiêu Độ Huyền xé toạc lớp ngụy trang ôn nhu. Nhưng ánh mắt Thẩm Hi lúc này cũng chẳng kém phần u ám. Sự ngoan ngoãn, thuận theo của nàng mấy ngày qua tan biến hoàn toàn.
Hắn nói hắn quá nuông chiều nàng? Không, chính nàng mới là người nhẫn nhịn hắn quá lâu.
Thẩm Hi nắm chặt cổ tay Tiêu Độ Huyền, đẩy tay hắn ra, giọng lạnh lùng: “Bệ hạ dùng thân phận gì để nói những lời này với ta?”
“Ta không nhớ mình và bệ hạ có quan hệ gì,” nàng hạ giọng, “Trước đây, ta còn có thể gọi bệ hạ một tiếng hoàng thúc, nhưng giờ đây, giữa chúng ta chẳng còn bất kỳ mối liên hệ nào, đúng không, bệ hạ?”
“Bệ hạ dựa vào đâu mà quản ta đi đâu?” Thẩm Hi ngẩng đầu, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng hắn. “Ta kính trọng bệ hạ, nên mới nói một câu để hỏi ý. Bệ hạ thật sự nghĩ ta đang xin phép ngài sao?”
Giọng Thẩm Hi nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng, như thể nàng đang đối diện với một người xa lạ, một kẻ mang ý đồ bất minh, muốn xâm phạm nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT