Thẩm Hi đứng lặng tại chỗ, khó lòng tin nổi mọi chuyện lại thuận lợi đến vậy.  
Niềm vui còn chưa kịp dâng trào, cảm giác căng thẳng và sợ hãi đã nhanh chóng chiếm lấy tâm trí. Đây mới chỉ là bước đầu tiên. Nếu bất kỳ bước nào tiếp theo xảy ra sai sót, nàng vẫn sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.  
Đúng lúc ấy, Thường Hạc gõ nhẹ cửa điện, khẽ nói: “Cô nương, ngự y đến rồi.”  
Trái tim Thẩm Hi như bị ai bóp nghẹt. Y phục bên trong nàng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, nhưng gương mặt thanh lệ vẫn không để lộ chút sơ hở. Dù bí quá hóa liều, đây vẫn là điều nàng từng làm được khi mới mười lăm tuổi. Không lý nào, với hai năm trải đời, nàng lại làm không tốt bằng khi ấy.  
Thẩm Hi hít sâu một hơi, cố gắng thả lỏng những ngón tay cứng đờ vì nắm chặt. Nàng bình tĩnh đáp: “Bệ hạ vừa chìm vào giấc ngủ, phiền lang quan đợi một lát.”  
Giữa đôi lông mày nàng mang chút lo âu. Bộ huyền y thâm trầm còn chưa thay xuống càng làm nổi bật làn da trắng như ngọc. Vẻ lo lắng của Thẩm Hi trông rất thuyết phục, ngay cả Thường Hạc cũng không mảy may nghi ngờ.  
Nhưng vị ngự y kia lại nhíu mày, cân nhắc rồi hỏi: “Thẩm cô nương, bệ hạ đã ngủ bao lâu rồi?”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play