Có một khoảnh khắc, đầu óc Chu Tích Tuyết hoàn toàn trống rỗng. Vì quá mức kinh ngạc, cô quên luôn cả cảm giác xấu hổ.
Đại đa số người, nếu không tận mắt nhìn thấy, thì thật khó mà tin được.
Hơn nữa, cảnh tượng ấy chẳng hề khiến người ta cảm thấy đáng sợ, mà ngược lại, còn rất đáng yêu.
Có lẽ vì làn da anh khác biệt so với người thường, trắng nõn gần như phát sáng, nên nhìn qua lại mang theo sắc hồng phấn.
Cô đây là lần đầu tiên thấy một màu sắc như vậy.
“Lạnh không?” Anh vẫn còn tâm trạng mà hỏi han cô.
Chu Tích Tuyết lắc đầu: “Không lạnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT