Đừng nói là đội hai chưa từng thấy chuyện như thế, ngay cả đội một cũng chưa bao giờ gặp tình huống thế này.
Chẳng trách Ngô Tác nhìn đến há hốc mồm không ngậm lại được.
Người sốc nhất phải kể đến Trần Việt – người luôn tin chắc rằng lão đại của bọn họ cả đời sẽ sống như núi băng cô độc, không vướng chuyện tình cảm. Thế mà giờ đây, cái cằm suýt nữa đập xuống mu bàn chân.
Còn mấy người khác? Miệng thì không nói, nhưng ánh mắt đều viết rõ: “Cái quái gì vậy trời?!”
Cơ mà đội hain thì sốc đấy, nhưng không sốc bằng đội một. Vì họ đã từng nghe Tư Sầm nhắc đến chuyện “được sủng” rồi. Giờ xem ra… đúng là thật, sủng muốn chết!
Mà khổ nỗi, hai người chính giữa vụ "sốc" kia thì chẳng ai nhận ra có gì sai cả.
Hoắc Viêm vươn tay ra ôm lấy Tư Sầm – cánh tay vừa rắn chắc vừa dài – vòng qua eo cậu một cách nhẹ nhàng, mà vẫn thừa cả khúc. Như thể đang bế một đám mây nhỏ, hoặc một con búp bê bông mềm mịn được làm bằng tinh hoa thế giới, vừa mềm vừa nhẹ, bế cái là nhấc lên được ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT