Có lẽ vì đầu đau quá, cần phân tán sự chú ý, hoặc cũng có lẽ trong tiềm thức anh đã hoàn toàn tiếp nhận Tư Sầm, nên mới không hề cảnh giác cậu chút nào.
Cho đến khi bàn tay Tư Sầm chạm lên đỉnh đầu, Thẩm Hạc Tuyết mới sực nhận ra cậu đã đứng trước mặt mình.
Anh buông tay, ngẩng đầu lên, ánh mắt trong chớp mắt đã thu lại mọi cảm xúc, không để lộ dấu vết gì.
Anh nhìn Tư Sầm, khẽ cong khóe môi cười hỏi: “Nhàm chán à?”
Mỗi lần nói chuyện với Tư Sầm, chỉ cần anh đang ngồi xe lăn, đứa nhỏ kia sẽ tự nhiên cúi xuống ngang tầm mắt, rất ít khi để anh phải ngước nhìn lên.
Đó là vô thức hay cố ý, Thẩm Hạc Tuyết cũng không rõ. Chỉ biết chính vì vậy, Tư Sầm luôn khiến anh mềm lòng.
Nhưng lần này thì không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play