Tề Tâm từ từ nhắm mắt lại, rồi lại từ từ mở ra, từ trong giấc mơ kéo về hiện thực.
“Tiểu Tề? Đừng nhúc nhích, để tôi đi gọi Kiều Mặc tới!”
Cậu chớp mắt, chỉ thấy Cố tam gia đang hoảng hốt chạy ra ngoài. Cậu sờ lên đầu mình, lại nhìn sang nút khẩn cấp bên cạnh giường... Xem ra, cho dù là một ông trùm như Cố tam gia cũng có lúc ba hồn bảy vía bay sạch.
Cậu định ngồi dậy thì cảm thấy cơ thể có gì đó sai sai. Cậu cử động thử… hình như không cảm nhận được chân? Cậu hoảng hồn cử động mạnh hơn lần nữa. Lần này có cảm giác hơn, nhưng dường như… chỉ còn một chân?
Tề Tâm lạnh cả sống lưng, để kiểm chứng suy đoán, cậu cắn răng vén chăn lên. Cậu thầm nghĩ, dù cho chỉ còn một chân, Cố tam gia cũng sẽ không nỡ bỏ rơi cậu đâu nhỉ?
Cậu đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để đón lấy sự thật phũ phàng, nhưng ai ngờ lại nhận được một bất ngờ lớn: cậu cử động cái “chân” còn lại – một chiếc đuôi cá trắng muốt khẽ quẫy vài cái trên drap giường.
Tề Tâm tò mò sờ thử cái đuôi cá của chính mình. Không ngờ đời này cậu cũng có ngày mọc đuôi! Cảm giác cũng chẳng khác gì làn da bình thường, chỉ là mịn hơn, bóng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT