Kiều Tâm đứng trước cửa khoang tàu, tỉ mỉ chỉnh lại quần áo, đảm bảo vẻ ngoài chỉnh tề đàng hoàng, sau đó còn quay một vòng trước mặt Cố tam gia: “Tam gia thấy sao?”
Cố Kinh lúc này còn đang trong đầu tính sổ tài sản của mình, đại khái là cảm thấy vẫn đủ bao dưỡng được.
Hắn vừa nghĩ vừa làm hai việc, tay đặt lên vai cậu quan sát. Hôm nay Kiều Tâm mặc bộ vest xanh biển, bên trong là sơ mi xanh nhạt phối với cà vạt xanh rêu sẫm, toát lên vẻ nghiêm nghị như quân phục.
Cộng thêm gương mặt góc cạnh sắc sảo, nhìn qua cực kỳ anh tuấn khí khái.
Cố Kinh cười, còn không quên giúp cậu chỉnh lại cà vạt, không keo kiệt khen: “Đẹp lắm.”
Kiều Tâm đảo mắt, túm lấy tay hắn không chịu buông, truy hỏi: “Vậy anh thấy bộ dạng hiện tại của em đẹp hơn, hay là dáng vẻ trước kia đẹp hơn?”
Cố Kinh bị hỏi tới mức da đầu tê rần. Câu hỏi này kiểu kiểu như đề thi sinh tử do Trần Quý nhắc tới. Hắn trầm tư một lát, đưa tay xoa đầu cậu, nghiêm túc đáp: “Tôi thấy dáng vẻ ban đầu đẹp hơn, nhưng bây giờ cũng rất đẹp. Dù sao cũng là cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT