Hứa Thuật ra khỏi cửa, ngồi xổm bên mảng đất mềm dưới mái hiên, đưa tay đào thử hai cái, mới phát hiện thật ra chỉ có một lớp đất mỏng bên trên là tơi xốp.
Đào qua lớp đó liền lộ ra lớp đất vàng cứng rắn bên dưới.
Cậu không khỏi nghi ngờ mình có phải đã suy nghĩ quá nhiều không, có lẽ đây chỉ là chỗ đất bị con chó kia cào bậy khi mài móng mà thôi.
Cậu gạt hết lớp đất mặt sang một bên, cũng chẳng thấy có dấu hiệu khả nghi nào bên dưới.
Bất đắc dĩ, Hứa Thuật đành phủi lại lớp đất và quay vào nhà.
Đổng Vân vẫn đang đứng trong sảnh, thấy cậu quay lại liền hạ giọng hỏi: “Sao rồi?”
Hứa Thuật lắc đầu: “Không có gì cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play