Hứa Thuật cùng hai người còn lại chạy tới căn nhà ở đầu làng thì thấy lúc này, Thôi Xán và Chu Đình đang ngồi bên bàn bát tiên ăn cơm cùng nam chủ nhà.
Trên bàn chỉ có hai món: một đĩa cải thảo xào thịt và một đĩa dưa muối.
Hứa Thuật tận mắt thấy Thôi Xán gắp một miếng thịt xông màu đỏ sẫm nhét vào miệng, vừa nhai vừa hỏi họ: “Sao giờ mấy người lại đến đây? Ăn cơm chưa?”
Vương Bằng há miệng, nhìn má của Thôi Xán đang phồng lên nhai nhồm nhoàm, định nói lại thôi.
Nam chủ nhà đặt bát đũa xuống, rất nhiệt tình nói: “Đã tới rồi thì ăn luôn đi. Trong nồi vẫn còn cơm, tôi đi múc cho mấy cậu.”
“Không cần không cần thật sự không cần!” Vương Bằng lắc đầu như trống bỏi, sau đó nhận ra phản ứng của mình hơi thái quá, vội vàng bổ sung: “Bọn tôi ăn rồi, chỉ là tiện đường đi dạo qua thôi.”
Thực ra, sau khi hắn ta phát hiện miếng thịt mà Mã Lão Lục mang ra là thịt người, họ đã lập tức rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play