Viện phúc lợi Dương Quang đã được xây dựng hơn bốn mươi năm, bức tường bên ngoài trông đã hơi cũ kỹ.
Toàn bộ tòa nhà có kết cấu hình chữ U lõm vào trong, hai bên là các dãy nhà nhô ra, ở giữa là một sân chơi lớn dành cho bọn trẻ, trên đó đặt cầu trượt, xích đu và cả sân bóng rổ, bàn bóng bàn.
Khi Hứa Thuật đi theo Kỷ Xuyên tới đây, trên sân đang có khá nhiều đứa trẻ chơi đùa, tiếng cười vang vọng từ xa, náo nhiệt vô cùng.
Một số giáo viên và tình nguyện viên đứng bên cạnh trông chừng bọn nhỏ, trông rất thân thiện và hiền hòa.
Cổng lớn của viện phúc lợi đóng kín, trong phòng bảo vệ bên cạnh có một ông lão khoảng sáu mươi tuổi đang gật gù ngủ gật.
Hai người đứng cách cổng không xa, không bước tới gần hơn.
Ánh mắt Kỷ Xuyên dừng lại trên mấy chữ lớn “Viện phúc lợi Dương Quang”, hỏi: “Cậu muốn vào không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play