Trong lòng Hứa Thuật nghẹn một bụng nghi vấn, đến mức ăn cơm cũng không còn thấy ngon.
Kỷ Xuyên thì lại ăn rất hài lòng, một mình ăn hết ít nhất hai phần ba chỗ đồ ăn.
Hứa Thuật thấy hắn hình như tâm trạng không tệ, liền thử dò hỏi: “Vừa rồi, người đó là ai thế? Tôi nghe hắn gọi anh là bạn học, là bạn hồi nhỏ trong viện phúc lợi à?”
Kỷ Xuyên hơi cúi đầu, rút một tờ khăn giấy lau khóe miệng chậm rãi, sắc mặt bình thản, chẳng rõ trong lòng đang nghĩ gì.
Thấy hắn mãi không nói gì, Hứa Thuật gượng cười hai tiếng: “Không sao, không muốn nói thì thôi, tôi chỉ tiện miệng hỏi vậy thôi.”
Nghe vậy, Kỷ Xuyên ngẩng đầu nhìn cậu, mấy giây sau mới mở miệng: “Là ở viện phúc lợi, sau được nhận nuôi, không phải người tốt.”
Hứa Thuật thầm nghĩ, đã bị anh nói không phải người tốt, chắc là cỡ đại ác nhân thật rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT